Trong khu rừng Mặt Trời Mọc, một chú gấu con lông nâu mũm mĩm tên Bánh Mật thường chơi đùa dưới gốc cây táo vàng cổ thụ. Cây táo đặc biệt ấy mỗi năm chỉ ra ba quả, tỏa ánh sáng lấp lánh như những chiếc đèn lồng nhỏ. Ông nội Gấu từng kể rằng: "Đây là món quà của rừng xanh, ai giữ được trái chín sẽ có phép màu hạnh phúc".
Một sáng thu, Bánh Mật giật mình thấy cành cây trụi lá, những quả táo vàng úa dần. Chú hốt hoảng chạy về nhà: "Mẹ ơi! Cây táo bị ốm rồi! Làm sao để cứu nó ạ?". Gấu mẹ âu yếm xoa đầu con: "Con hãy tìm hiểu nguyên nhân, và nhớ rằng không điều gì là không thể khi có bạn bè giúp đỡ".
Bánh Mật lập tức mời Thỏ Bông - chuyên gia đào hang, và Sóc Nâu - nhà leo trèo cừ khôi đến khám cho cây. Thỏ Bông phát hiện những đường rãnh lạ quanh rễ: "Có lẽ côn trùng đang đục khoét rễ cây! Để tớ đào bới xem sao". Giữa lúc nhóm bạn hì hục làm việc, tiếng hót thánh thót vang lên từ trên cao. Chim Khuyên Xanh - bác sĩ cây tài ba - đậu xuống phân tích: "Cây cần phân bón đặc biệt từ lá thông và mật ong, nhưng phải có đủ bốn mùa trong một ngày mới hiệu quả".
Gấu con loay hoay mãi không biết tạo ra bốn mùa thế nào. Đúng lúc đó, Gấu bố mang theo chiếc trống da hươu đến: "Con hãy mời tất cả các bạn rừng cùng hợp sức! Lớp già sẽ gõ trống tạo tiết tấu mùa xuân. Các bạn chim hót giai điệu mùa hạ. Những chiếc lá đỏ rơi sẽ là mùa thu. Còn hơi thở giá lạnh từ đàn dơi đại diện cho mùa đông".
Khi bốn mùa hòa quyện dưới ánh hoàng hôn, điều kỳ diệu đã xảy ra. Cây táo vàng rung lên nhè nhẹ, những chồi non đâm lên tua tủa. Ba quả táo lấp lánh hơn bao giờ hết, tỏa hương thơm ngọt ngào. Gấu con nâng niu quả táo chín mọng trao tặng từng người bạn, giọng nghẹn ngào: "Phép màu thực sự chính là tình bạn ấm áp và trái tim biết lắng nghe của mọi người!".
Tối hôm ấy, cả gia đình Gấu quây quần dưới gốc cây hát vang bài ca rừng xanh. Bánh Mật ôm chặt mẹ thì thầm: "Con đã hiểu vì sao ông nội luôn nói 'hạnh phúc như trái táo vàng - phải vun trồng mỗi ngày'".