Trong khu rừng Lấp Lánh, có chú nhím tên Nhím suốt ngày cặm cụi chăm sóc khu vườn nhỏ. Dù sinh ra trong gia đình đông anh em, Nhím luôn cảm thấy lạc lõng vì không ai hiểu được tình yêu của cậu dành cho những cánh hoa mong manh.
Một đêm nọ, Nhím giật mình thấy ánh sáng lập lòe từ chú đom đóm bé nhỏ đang khóc thút thít. Đom Đóm kể rằng cậu bị lạc đàn từ nhỏ và không thể điều khiển được ánh sáng của mình. Những tia sáng loạng choạng vô tình làm héo úa mấy khóm hồng mới nở của Nhím.
"Nếu cậu giúp mình sửa vườn, mình sẽ giúp cậu tìm về nhà!" - Nhím đề nghị. Hai người bạn mới cùng nhau nghĩ ra cách dùng lá chuối làm rèm che, tập trung ánh sáng theo nhịp thở. Những đêm dài trò chuyện, Nhím học được cách lắng nghe, còn Đom Đóm phát hiện ra: "Khi mình chiếu sáng đúng cách, hoa sẽ nở rộ đấy!".
Đúng lúc khu vườn rực rỡ nhất, cả đàn đom đóm bỗng đổ về như dải ngân hà rơi xuống đất. Đom Đóm nhận ra họ hàng mình qua nốt nhạc ánh sáng đặc biệt. Nhím lần đầu tiên ôm chặt gia đình: "Cả nhà ơi, con muốn kể về người bạn mới..."