Giữa khu rừng Đom Đóm lung linh có một cây Sồi nghìn tuổi tên là Bác Cổ Thụ. Mỗi sáng, các bạn Sóc Nâu, Thỏ Bông và Hươu Vàng lại quây quần nghe Bác kể chuyện. Nhưng dạo này, không khí trở nên ngột ngạt lạ thường!
Một hôm, Thỏ Bông hốt hoảng chạy về: 'Các bạn ơi! Suối nước trong veo giờ đầy vỏ chai và túi nilon!' Sóc Nâu giật mình nhớ lại những cơn mưa axit làm lá cây xơ xác. Bác Cổ Thụ thở dài: 'Con người đang làm Trái Đất sốt lên đấy!'
Hươu Vàng đề nghị: 'Chúng mình phải hành động thôi!'. Cả nhóm lập tức phân công: Sóc Nâu dùng đuôi xù quét sạch lá khô, Thỏ Bông phân loại rác tái chế, Hươu Vàng dùng gạc đào hố trồng cây mới. Những chú ong chăm chỉ cũng góp sức làm phân bón từ vỏ trái cây.
Cả rừng cùng hát vang bài ca xanh: 'Rác nào tái chế, rác nào phân hủy/Nhặt từng chiếc lá, yêu thương trao đầy/Tay nối tay này, dựng lại màu xanh/Ngập tràn nắng mới, Trái Đất tươi nguyên!'
Sau ba ngày lao động miệt mài, dòng suối lại cười giòn tan. Những mầm non vươn lên mạnh mẽ dưới cơn mưa rào tưới mát. Bác Cổ Thụ nở nụ cười hiền từ: 'Các cháu ơi, bảo vệ môi trường chính là bảo vệ ngôi nhà của chúng ta!'