Giữa khu rừng Cổ Tích xanh mướt có cây sồi già tên Thần Mưa, thân cây rộng đến năm đứa trẻ ôm mới hết. Mỗi sáng, bầy sóc con lại quây quần nghe cây kể chuyện: "Ngày xưa, ta từng làm mưa cho cả vùng bằng những chiếc lá bạc..."
Một ngày nóng khác thường, chú sóc Cam nhỏ nhất phát hiện lá cây Thần Mưa úa vàng. Cả đàn hoảng hốt khi thấy dòng suối cạn trơ đáy, ong bướm biến mất. Chuột chũi Thông thông báo: "Con người đốt rừng trồng cây mới, khói bụi làm Thần Mưa bệnh rồi!"
Bỗng cây rung lên lảo đảo: "Các con hãy tìm hạt giống Tứ Quý trong hang Gió Bắc...". Không chần chừ, bầy sóc vượt qua đồi trọc đầy rác thải nhựa, dùng đuôi quét sạch lớp tro tàn trên đường. Thỏ Trắng dẫn lối qua ngọn núi lửa ngủ quên, nơi lấp lánh những hạt giống phát sáng.
Khi những mầm cây đầu tiên đâm chồi dưới bàn tay chăm sóc của muông thú, trận mưa rào ào ạt trở lại. Sóc Cam reo lên khi thấy hạt Tứ Quý nở thành cây thần kỳ: rễ hút khí độc, lá tạo oxy, hoa hấp thụ rác nhựa. Cả rừng học theo cách sống mới - dùng lá chuối gói đồ, xây nhà từ đất nung, tổ chức ngày Dọn Rừng toàn cầu.
Mùa xuân năm sau, khu rừng rực rỡ sắc màu gấp bội. Thần Mưa lại vươn cành sum suê, xung quanh là cả rừng cây Tứ Quý tỏa bóng mát. Bầy sóc nhỏ đã trưởng thành, hàng ngày vẫn dạy các bạn mới: "Mỗi chiếc lá ta trồng chính là lá phổi cho Trái Đất!"