Giữa rừng Đại Ngàn xanh mướt, chú Sóc Lắc Lư nhảy nhót trên cành phượng vĩ đang nở hoa đỏ rực. Bỗng tiếng cưa máy gầm rú xé tan không khí yên bình. Lắc Lư giật mình trông về phía xa - những tán cây đổ sập từ từ như đang kêu cứu thảm thiết.
- Ôi không! Rừng mình nguy mất! - Sóc con vừa kêu lên đã thấy Cáo Đốm Xám phóng tới, bộ lông xù lên vì hoảng sợ.
Hai bạn nhanh chóng triệu tập Hội Bảo Vệ Rừng gồm Thỏ Bông tai cụp, Nhím Tinh Nghịch và cô Bọ Ngựa múa điệu nghệ. Họa Mi Vàng loan tin: "Con người đang mang máy móc lớn tới, phải hành động thôi!"
Lắc Lư nảy ra ý tưởng: "Chúng mình dùng quả thông khô lấp đường xe tải!". Cả đàn hăng hái tha từng trái thông về. Khi đoàn xe ầm ầm tới, bánh xe trượt trên thông lăn khiến chúng mắc kẹt.
Bác Vượn Bạc máu dẫn đầu trận mưa hạt giống. Những mầm xanh nhú lên nhanh chóng thành hàng rào cây non. Chị Hươu Sao dùng gạc vun đất, anh Gấu Đen tưới nước bằng chiếc lá sen khổng lồ.
Mưa rào bất chợt tới tẩy sạch bụi bẩn, nắng vàng chiếu xuống khu rừng hồi sinh. Lắc Lư reo vang: "Chúng ta đã thành công rồi! Từ nay phải trồng thêm nhiều cây hơn nữa nhé!"
Thấm thoắt mùa Trung thu tới, các bạn nhỏ cùng làm đèn lồng lá chuối, treo những lời nhắn: "Yêu cây như yêu chính mình" lên cành cao. Tiếng cười trong trẻo hòa cùng điệu nhạc rừng đêm - khúc ca bất tận của tình bạn và thiên nhiên.