Trong khu rừng Ánh Dương rộng lớn, có một chú sóc vàng tên Tũn rất tinh nghịch. Một hôm, Tũn phát hiện những chiếc lá trên cây sồi già bỗng khô quắt, rụng lả tả dù chưa đến mùa thu. 'Có chuyện gì kỳ lạ thế này?' – Tũn vừa nhặt chiếc lá úa vàng vừa lẩm bẩm.
Bỗng tiếng rì rào vang lên: 'Chúng tôi đang bệnh vì không khí ô nhiễm!'. Tũn giật mình ngước lên, thấy cành cây già run rẩy phủ đầy bụi đen. Một đàn chim sẻ bay qua hốt hoảng: 'Xưởng công nghiệp mới mọc lên phía đông, khói bẩn che cả mặt trời!'.
Tũn quyết định tìm cách giúp rừng cây. Trên đường đi, chú gặp Thỏ Bông đang nhổ cỏ dại để trồng hoa dại, gặp Nhím Xám đào hệ thống mương dẫn nước mưa. 'Phải trồng thêm cây xanh!' – Hươu Sao gặm cỏ nói – 'Cây sẽ hút khí độc và cho chúng ta oxy!'.
Nhưng làm sao để cây non sống sót giữa khói bụi? Bỗng Tũn nhớ đến truyền thuyết về Hạt Giống Bạc nằm sâu trong hang đá pha lê. Sau ba ngày vượt suối, tránh đá lở, Tũn cùng bạn bè tìm thấy hạt giống lấp lánh. Khi hạt vùi vào đất, một cây sồi bạc vươn lên, lá tỏa ánh sáng xanh biếc. Không khí dần trong lành, cây cối hồi sinh.
Từ đó, cả khu rừng cùng nhau hành động: Xây hồ chứa nước mưa, phân loại rác, dùng năng lượng mặt trời. Tũn khoác lên mình chiếc áo lá xanh rì rào: 'Bảo vệ thiên nhiên chính là bảo vệ ngôi nhà của chúng ta!'.