Chương 1: Khu Vườn Kỳ Diệu
Trong khu rừng Cỏ Phấn, có một khu vườn đặc biệt nơi cảm xúc của muôn loài hiện ra qua màu sắc và thời tiết. Bông, chú thỏ trắng tinh nghịch, thường chạy nhảy giữa những luống hoa cúc vàng rực. Mỗi khi vui, ánh nắng ấm áp bao quanh em, chim sẻ hót vang: "Bông vui quá, trời sáng lên rồi!".
Chương 2: Cơn Giận Bất Ngờ
Một buổi sáng, Sóc Nâu vô tình làm vỡ lọ mật ong Bông cất công tìm. "Xùy!" Tiếng gió gào thét nổi lên, mây đen kéo đến. Bông gầm gừ: "Cậu thật đáng ghét!" Bầu trời chớp giật liên hồi. Cô Cú mắt kính ló ra từ hốc cây sồi: "Hít sâu... thở chậm... Con đếm cùng ta: Một bông hoa, hai chiếc lá..."
Chương 3: Trận Mưa Buồn
Chiều hôm ấy, trời đổ mưa tí tách. Bông co ro trong hang, nhớ mẹ đi xa. Những giọt nước lăn trên má lấm tấm thành dòng. Cô Cú lại xuất hiện, đôi cánh như tấm chăn ấm: "Nói ra nỗi buồn sẽ vơi đi, con thử xem?" Bông kể về nỗi nhớ, bầu trời dần hửng nắng.
Chương 4: Vũ Điệu Cầu Vồng
Ngày hội mùa xuân, Bông cùng bạn bè nhảy múa dưới cầu vồng bảy sắc. Cô Cú mỉm cười: "Cảm xúc như thời tiết, qua đi rồi sẽ tới..." Từ đó, mỗi khi giận dữ hay buồn bã, Bông đều nhớ hít thở sâu và tìm chia sẻ yêu thương.