Giữa khu rừng nhiệt đới rộng lớn có một thung lũng xinh đẹp tên Lá Xanh. Nơi ấy, nước suối trong vắt uốn quanh những gốc cổ thụ, bầy sóc nô đùa trên cành, và đàn bướm lấp lánh như những viên kẹo ngũ sắc. Thế nhưng, một ngày nọ, dòng sông bỗng cạn dần, lá cây héo rũ. Chú Thỏ Trắng - "Nhà thám hiểm nhí" của rừng - phát hiện ra điều kỳ lạ: Hạt sương buổi sáng không còn lấp lánh, mà đọng lại màu nâu đục!
Bác Già Rùa, sinh vật sống lâu đời nhất rừng, thở dài: "Rừng đang bị tổn thương! Con người chặt cây lấy gỗ, rác nhựa trôi về từ thượng nguồn. Nếu không hành động, tất cả sẽ biến mất...". Nghe vậy, Thỏ Trắng cùng bạn bè - Sóc Nâu tinh nghịch, Hươu Sao nhanh nhẹn và Cú Mèo thông thái - lập tức bắt tay vào cứu rừng.
Bằng chiếc thuyền lá chuối, họ ngược dòng sông, nhặt từng mảnh rác bị mắc kẹt. Sóc Nâu dùng đuôi xù quét sạch túi nilon, Hươu Sao dùng gạc gom chai nhựa. Giữa dòng nước đục, họ phát hiện một cây sồi non bị bật gốc, rễ cây lơ lửng như cánh tay cầu cứu. Cả nhóm liền đào đất, tưới nước mưa, và dùng dây leo buộc chặt cây vào thân tre.
Đêm đó, dưới ánh trăng, Cú Mèo đưa ra ý tưởng: "Hãy trồng thêm hạt giống! Mỗi cây mới sẽ là chiếc máy lọc khổng lồ!". Sáng hôm sau, cả rừng rộn ràng: Bầy ong chở phấn hoa gieo hạt, Kiến Đen tha lá ủ phân, Nhím Gai xới đất tơi xốp. Chỉ sau một mùa mưa, thung lũng ngập tràn mầm xanh. Dòng sông dần hồi sinh, cá quẫy đuôi óng ánh dưới ánh mặt trời.
Từ đó, những "chiến binh rừng xanh" nhỏ tuổi luôn nhắc nhau: "Mỗi chiếc lá là lá phổi Trái Đất, mỗi giọt nước sạch là viên ngọc quý!". Họ còn dạy các loài vật khác phân loại rác, dùng lá chuối thay túi nilon, và treo những tấm biển "Hãy yêu rừng như yêu chính ngôi nhà của bạn!" trên khắp lối mòn.