Giữa lòng rừng nhiệt đới, dòng sông Xanh Biếc từng là nguồn sống cho muôn loài đột nhiên cạn kiệt. Cua Đỏ – chú cua nhỏ với đôi càng đỏ rực như lửa – lo lắng nhìn những vết nứt nẻ trên mặt đất. Từ thuở sinh ra, cô đã có khả năng cảm nhận nguy hiểm qua những rung động nhỏ nhất trong nước, nhưng lần này, mọi thứ im lìm đến đáng sợ.
Một đêm trăng tròn, Cua Đỏ quyết định bò ngược dòng tìm nguyên nhân. Trên đường đi, cô gặp Rùa Xanh – cụ rùa 300 tuổi với mai rêu phủ đầy ký ức. Bằng giọng trầm như tiếng vọng từ núi xa, Rùa Xanh kể về cây Thủy Tịnh cổ thụ: ‘Rễ nó giữ nước ngầm cho cả vùng, nhưng có kẻ đã lấy mất viên ngọc duy trì sự sống của cây...’
Hai bạn vượt qua hẻm núi cheo leo, phát hiện hang động ẩn sau thác nước đóng băng – nơi viên ngọc xanh biếc bị mắc kẹt trong khối đá thạch anh. Cua Đỏ dùng càng gõ nhịp morse báo động, lũ dơi bay ra làm rung chuyển vách đá. Rùa Xanh đặt mai mình hứng ánh trăng, phản chiếu tia sáng làm tan chảy lớp băng vĩnh cửu. Nước từ cây Thủy Tịnh ùa về tái sinh dòng sông, mang theo lá cây phát sáng như những ngọn đèn bio-luminescence dẫn đường cho cá di cư.
Từ đó, mỗi đêm trăng, chiếc càng đỏ của Cua Đỏ lại lấp lánh ánh bạc – dấu ấn của tình bạn kỳ diệu đã cứu lấy cả hệ sinh thái.