Trong một khu rừng nhiệt đới rậm rạp, có chú thỏ trắng tên Bông luôn thích khám phá. Một hôm, Bông phát hiện nhiều cây non khô héo, dòng suối trong vắt giờ đục ngầu. Giun đất than thở: ‘Đất bị nhiễm rác nhựa, chúng tôi không thở được!’
Bông quyết định cùng sóc Nhí, chim Khuyên lập đội ‘Hạt Mầm Xanh’. Chúng dùng lá chuối gói thức ăn thay nilon, nhặt chai nhựa làm chậu trồng hoa. Cô ong mật góp sức bằng cách rải hạt giống khắp đồi trọc.
Mưa lớn đêm ấy cuốn trôi hết rác, nước suối lại reo vui. Nhưng hôm sau, lũ lụt ập đến do cây bị chặt nhiều. Các bạn liền trồng thêm tre, đào mương thoát nước. Bác Voi già gật gù: ‘Rừng là nhà chung, phải giữ từ khi mầm bé!’
Mùa xuân đến, khu rừng rực rỡ hoa dại. Bông đứng trên đồi nhìn đàn bướm lượn quanh những ‘vườn treo’ bằng lốp xe cũ, lòng tràn ngập niềm vui. Từ đó, mỗi sáng sớm, tiếng hót của chim Khuyên lại vang lên như bản nhạc cảm ơn Trái Đất.