Trong khu rừng Cổ Tích, có một Hạt Mầm bé nhỏ mang tên Xí Xọn. Một đêm mưa gió, cơn bão dữ dội cuốn Xí Xọn rời khỏi cành cây mẹ. 'Con sẽ đi đâu bây giờ?' - Hạt Mầm thút thít. Bỗng chú Thỏ Bông xuất hiện: 'Cùng mình phiêu lưu nhé! Rừng đang gặp nguy hiểm vì trái đất nóng lên đấy!'
Hai bạn nhỏ gặp Cá Thông Minh đang vật lộn trong dòng suối cạn. 'Nước ít quá vì cây bị chặt nhiều!' - Cá than thở. Xí Xọn nghĩ ra ý tưởng: 'Chúng mình trồng cây mới để giữ nước nhé!'. Cả nhóm hì hục đào hố, gieo những hạt sồi đầu tiên.
Trên đường đi, Đôi Chim Sẻ Nhặt kể về rác thải nhựa đầy tổ. Xí Xọn cùng các bạn dùng lá chuối gói thức ăn, dọn sạch hồ nước. Chị Nai Vàng dạy mọi người cách ủ phân từ vỏ trái cây. Khu rừng dần hồi sinh với tiếng cười giòn tan.
Một ngày nọ, lũ lụt ập đến do đất không giữ được nước. Xí Xọn hét to: 'Hãy nắm tay nhau và hát bài ca Mẹ Thiên Nhiên!'. Những cây non bỗng vươn mình mạnh mẽ, tạo thành bức tường xanh che chở cả khu rừng. Từ đó, Hạt Mầu Xí Xọn trở thành biểu tượng của tình yêu thiên nhiên bất diệt.