Giữa cánh đồng lúa chín vàng rộng lớn, cô bé Mai sống trong căn nhà gỗ nhỏ với bà nội đã già yếu. Từ nhỏ, Mai đã học cách gánh nước, trồng rau và luôn mỉm cười dù cuộc sống thiếu thốn. Một chiều thu nắng nhẹ, trên đường đi nhặt củi, Mai phát hiện chiếc túi vải bạc màu nằm lẫn trong đám cỏ gai.
‘Ôi! Toàn là đồng tiền vàng!’ – Mai thốt lên khi mở chiếc túi. Trái tim cô bé đập rộn ràng khi nghĩ đến bát cháo trắng đầy cho bà, chiếc áo ấm mới tặng bà đông này. Nhưng ngay lúc đó, hình ảnh người chủ chiếc túi đang lo lắng hiện lên trong đầu.
Suốt ba ngày đêm, Mai ngồi bệt trên tảng đá ven đường chờ đợi. Khi ông lão râu tóc bạc phơ xuất hiện tìm kiếm, cô bé liền chạy đến trao lại túi tiền mà không đòi hỏi điều gì. Đôi mắt hiền từ của ông lão ánh lên nét tò mò: ‘Sao cháu không giữ số tiền này?’
‘Vì đây không phải của cháu ạ.’ – Mai cúi đầu ngượng nghịu. Bất ngờ thay, ông lão hóa thành pháp sư với cây gậy thạch anh lấp lánh: ‘Lòng tốt của cháu xứng đáng được đền đáp!’ – Ông phẩy tay, những hạt giống thần kỳ rơi xuống mảnh vườn nhà Mai.
Sáng hôm sau, cả làng ngỡ ngàng khi vườn nhà Mai mọc lên giàn bí ngô khổng lồ tỏa ánh sáng ấm áp, những trái xoài vàng óng như mặt trời bé con. Từ đó, ngôi làng trở nên trù phú nhờ những hạt giống kỳ diệu lan tỏa, còn Mai hiểu rằng: ‘Tấm lòng chân thành là phép thuật quý giá nhất đời người.’