Trong khu rừng Mặt Trời Mọc, có chú thỏ trắng tên Bông luôn thích phiêu lưu. Một sáng nọ, Bông bỏ ngoài tai lời dặn 'đừng đi xa' của mẹ để đuổi theo đàn bướm vàng. Chạy mãi đến khu đồi hoa cúc dại, Bông gặp Nhím Xù - chú nhím con đang khóc thút thít vì lạc đường.
Thỏ Bông dụ dỗ: 'Tớ biết đường về, đi cùng tớ nhé!'. Thế là đôi bạn nhỏ tay trong tay vượt qua con suối nhỏ. Nhưng khi trời chập choạng tối, Bông chợt nhận ra... chính mình cũng lạc! Nhím Xù siết chặt tay bạn: 'Mình cùng hát to để ba mẹ nghe nhé!'. Tiếng hát trong trẻo vang lên xuyên qua tán lá.
Hai bố mẹ Thỏ đang cuống cuồng tìm con thì nghe thấy âm thanh quen thuộc. Khi đoàn tụ, mẹ Thỏ ôm Bông thật chặt: 'Con thấy chưa? Nhờ bạn giúp và biết lắng nghe người khác, con đã an toàn'. Từ hôm ấy, Thỏ Bông thường xuyên rủ Nhím Xù chơi chung, hai gia đình còn cùng nhau trồng vườn hoa cúc rực rỡ làm nơi hẹn hò của cả khu rừng.
Mỗi tối trước khi ngủ, Bông thầm cảm ơn ngày mình gặp Nhím Xù. Chú hiểu ra rằng tình bạn như hạt giống cần vun đắp, còn gia đình là bầu đất ấm áp nuôi dưỡng những hạt giống ấy nảy mầm.