Một chiều hè oi ả, bé Mai ngồi vẽ nguệch ngoạc trên chiếc bảng đen cũ trong phòng kho. Bỗng nhiên, những nét phấn trắng bắt đầu lấp lánh như sao. ‘Rắc… rắc…’ – cả tấm bảng biến thành cánh cổng ánh bạc, hút cô bé vào thế giới nơi bầu trời được vẽ bằng sơn dạ quang và mây là những cục bông gòn khổng lồ.
Giữa khu rừng cây bút chì mọc tua tủa, Mai gặp Gấu Xốp – sinh vật hình khối vuông viên mãn với bộ lông nỉ mềm mại. ‘Chào mừng đến Vương quốc Ý Tưởng!’ – Gấu Xốp cười toe toét, đưa cho Mai chiếc cọ vẽ thần kỳ có thể biến nước lã thành màu sắc. Nhưng lãnh địa này đang bị Bóng Tối Đơn Điệu đe dọa – gã phù thủy chuyên đánh cắp sắc màu và bắt tư duy phải đi theo khuôn mẫu.
Họ cùng vượt qua Dòng Sông Trắng Đen bằng cách vẽ cầu vồng lên mặt nước. Khi tới Thung Lũng Tĩnh Lặng nơi vạn vật đóng băng trong những hình dạng giống hệt nhau, Mai khám phá ra sức mạnh của những đường nét uốn lượn. Cô bé vẽ thêm các hình zíc zắc, xoắn ốc lên vách đá, khiến cả thung lũng bừng tỉnh với điệu nhảy xoáy tròn kỳ ảo.
Trận chiến quyết định diễn ra ở Lâu Đài Hộp Diêm. Bóng Tối Đơn Điệu hóa phép triệu tập bão hình vuông, nhưng Mai đáp trả bằng cơn mưa hình trái tim, ngôi sao và những khối đa giác kỳ quái. Khi gã phù thủy định hất đổ lọ màu cuối cùng, cô bé bỗng nảy ra ý tưởng: Trộn tất cả sắc độ thành màu trong suốt như thủy tinh. Ánh sáng mặt trời xuyên qua lọ màu, tạo thành vầng hào quang rực rỡ khiến Bóng Tối tan thành tro bụi.
Hành tinh Ý Tưởng hồi sinh mãnh liệt hơn xưa. Trước khi trở về, Mai được tặng chiếc hộp thần chứa vô vàn hạt giống sáng tạo. Từ đó, mỗi khi cô bé vẽ tranh, những hạt giống ấy lại nảy mầm thành thế giới thu nhỏ trong trang giấy, chờ đợi được khám phá.