Mai mỉm cười nhìn bức tranh cầu vồng nguệch ngoạc trên giấy, chiếc bút chì màu tím trong tay cô bé bỗng rung lên như có phép lạ. Một luồng ánh sáng óng ánh tỏa ra, hút cô vào thế giới nơi những chiếc cây được vẽ bằng nét bút uốn lượn, dòng sông long lanh bảy sắc chảy qua thảm cỏ điểm xuyết hoa hình ngôi sao. "Chào mừng đến Làng Bút Chì Màu!" - Tiếng nói vang lên từ chú chim sẻ mình phủ đầy hoa văn hình tam giác.
Giữa quảng trường trung tâm, cây đại thụ bằng pha lê phát ra âm thanh leng keng khi gió chạm vào những chiếc lá hình bút chì. Mười hai chú chim cánh cụt mặc áo choàng lấp lánh đang dùng mỏ vẽ lên không trung, mỗi nét vẽ hiện thành đồ chơi bằng vàng. "Phải giữ nguyên quy tắc!" - Một chú chim cánh cụt nghiêm nghị nói khi thấy Mai pha trộn màu xanh lá với đỏ để tạo ra quả bóng cam.
Rừng Trí Tưởng Tượng mở ra trước mắt cô bé với những con thỏ có tai hình đám mây, chú nai sừng phát sáng như đèn lồng. Từng giọt màu vàng rơi từ phiến đá thạch anh, hóa thành bướm bay lên khi Mai thử nhỏ giọt nước mắt bằng mực xanh lên đó. "Con đang thay đổi luật lệ của màu sắc!" - Cây thần thốt lên khi thấy cô bé vẽ mặt trời tím trên nền trời xanh lá.
Bỗng cả làng rung chuyển. Cầu vồng khổng lồ trên bầu trời đang nhạt dần. Vị thần Bút Chì hiện lên với bộ râu tết bằng những sợi màu: "Chỉ trí tưởng tượng thuần khiết nhất mới cứu được cầu vồng." Mai cầm chiếc bút trắng tinh khiết - thứ mà không ai trong làng dám dùng vì cho rằng nó vô dụng - pha trộn tất cả màu sắc từ hoa, đá và nắng, tạo ra dải cầu vồng lấp lánh hơn gấp bội.
Khi trở về thế giới thực, những nét vẽ của Mai giờ đây tỏa ra thứ ánh sáng kỳ diệu. Cô bé hiểu rằng phép thuật thực sự nằm ở việc dám nghĩ khác, dám tạo ra những quy tắc mới, và rằng mỗi trái tim trẻ thơ đều chứa cả vũ trụ sáng tạo vô tận.