Trong thung lũng Lá Xanh có chú thỏ tên Minh sống cùng vườn rau xanh mướt. Một hôm, Minh phát hiện cây pha lê lấp lánh mọc lên giữa rừng, xung quanh là những bông hoa đá rực rỡ. Cây tỏa ánh sáng ngũ sắc nhưng khiến cỏ cây quanh đó héo úa. Tin rằng đây là điều kỳ diệu, Minh định hái lá pha lê đem khoe với dân làng.
Bỗng tiếng nói dịu dàng vang lên: "Chờ đã! Cây này là nơi ta trú ngụ". Một con hươu sao với bộ lông ánh bạc bước ra. Nàng tự xưng là Lan - linh hồn canh giữ cây, yêu cầu Minh không được đụng đến pha lê. Từ đó ngày nào Minh cũng đến thăm, dần nhận ra Lan luôn buồn bã và cây pha lê ngày càng ăn nhiều dinh dưỡng từ đất.
Một đêm mưa gió, Minh quyết định thức trắng canh cây. Chú phát hiện Lan lén ăn những chiếc lá pha lê trong nước mắt. Hóa ra nàng chỉ là hươu non lạc đàn, phải giả làm thần linh để sống nhờ vì sợ bị xua đuổi. Cây pha lê thực chất là loài ký sinh hút kiệt đất đai, còn ánh sáng rực rỡ chính là dấu hiệu cảnh báo nguy hiểm.
Minh không những không giận mà còn đem hết rau củ tích trọc chia sẻ. Hai bạn cùng nhau nhổ bỏ cây pha lê, cải tạo lại vùng đất. Từ đó thung lũng có thêm thành viên mới hiền lành, còn Minh học được bài học: Đằng sau vẻ khác lạ của mỗi người đều có câu chuyện cần lắng nghe.