Một buổi chiều đi học về, Lan nhặt được chiếc ví nhỏ màu đỏ rơi ở góc công viên. Mở ra xem, bên trong có rất nhiều tiền và thẻ ngân hàng. Bụng đói cồn cào, em chợt nghĩ đến những gói xôi nóng hổi đầu ngõ...
– Ước gì mình giữ lại thì sao nhỉ? – Lan thì thầm. Nhưng ngay lập tức khuôn mặt lo lắng của bà nội hiện lên: "Trung thực là viên ngọc quý trong tâm hồn, cháu yêu ạ!"
Chạy một mạch đến đồn công an, Lan hồi hộp đưa chiếc ví cho chú cảnh sát. Hai ngày sau, một bà cụ tóc bạc đến nhà cảm ơn, nắm chặt tay Lan: "Chiếc ví này là tiền thuốc cho ông bà cháu mắc bệnh nặng. Cháu bé ngoan lắm!" Bà tặng Lan phần thưởng nhỏ - chiếc hộp thiếc đựng đầy kẹo mút.
Trên đường về, Lan thấy cậu bé ăn xin run rẩy vì đói. Em lặng lẽ đặt cả hộp kẹo vào chiếc mũ rách... Đêm ấy, giấc ngủ của Lan ngọt ngào với nụ cười hiền của bà cụ và ánh mắt biết ơn của cậu bé lạ.