Trong khu vườn nho nhỏ cạnh ngọn đồi thảm cỏ, có một ngôi sao vườn tên là Lấp Lánh. Mỗi tối, khi màn đêm buông xuống, cô bạn nhỏ lại tỏa ra ánh sáng dịu dàng như chiếc đèn lồng bằng vàng...
‘Tối nay mình sẽ đi đâu nhỉ?’ Lấp Lánh thì thầm, những tia sáng của cô rung rinh như những cánh bướm. Bỗng từ xa vọng lại tiếng gọi khẽ: "Bạn ơi, hãy giúp tớ tìm giấc mơ bị lạc!"
Một chú dế mèn nhảy đến, đôi râu cụp xuống buồn bã. Lấp Lánh mỉm cười: "Cùng nhau mình sẽ tìm thấy!" Hai bạn nắm tay nhau bay qua những luống hoa dại, nơi bác Cú Mèo đang đọc sách dưới ánh trăng.
Bác Cú chỉ đường: "Hãy đến hồ nước thần kỳ, nơi những giấc mơ chờ đợi được đánh thức." Trên đường đi, họ gặp cô Ốc Sên mang theo chiếc lá làm thuyền, cùng nhau vượt qua dòng suối bạc lấp lánh...
Khi mặt trời đầu tiên ló dạng, Lấp Lánh trở về vườn, lòng đầy ắp niềm vui. Cô thì thầm vào tai các bé đang chìm vào giấc ngủ: "Mai nữa, chúng mình lại phiêu lưu nhé!"