Trên những bè tre lấp lánh giữa biển Đông, cô bé Mai lắc mái tóc dính dầu dừa ngồi nhìn vườn rau muống biển úa vàng. "Ông ơi, cây bị bệnh từ hôm trăng tròn!" Mai kéo tay ông Năm - thợ lặn già đang sửa lưới.
Chiếc kính lúp tự chế từ vỏ chai lướt trên lá cây. "Ngộ thật! Rễ không sâu, nước không mặn..." Mai chợt thấy vệt trắng nhỏ dưới lớp rong. Một chú rùa biển sơ sinh đang giãy đành đạch trong đám rễ chằng chịt.
Đêm đó, tiếng máy phát điện chạy bằng sóng biển của Mai rền vang. Cô hì hục ráp mô hình 3D các luống rau bằng vỏ sò. Bỗng đèn pin chiếu vào bể nước - năm chú rùa con đang cắn lá rau liên tục. "Hóa ra chúng mắc kẹt nên ăn cây trúng độc!"
Sáng hôm sau, chiếc cổng tre có gắn đèn dương xỉ phát sáng chập chờn trước vườn. "Rùa bị thu hút bởi ánh sáng tự nhiên, ta dẫn chúng ra khơi bằng đèn sinh học!" Mai hồi hộp thả những chiếc bè phát sáng xuống nước. Từng đàn rùa con bơi theo ánh đèn như dải ngân hà nhỏ, để lại khu vườn xanh mướt trở lại.