Giữa khu rừng thiêng nơi những thân cây biết cất giữ lời thì thầm của gió, có ngôi làng nhỏ nép mình dưới thác nước bảy sắc cầu vồng. Ở đó sống cô bé Linh 9 tuổi với mái tóc đen huyền được tết thành những sợi nắng. Điều đặc biệt nhất là em có thể trò chuyện với những đám mây - những người bạn biết kể chuyện về những vùng đất xa xôi.
Một buổi sáng mùa hạ, Linh giật mình khi thấy bầu trời trống rỗng lạ thường. Những đám mây trắng muốt đã biến mất từ bao giờ, để lại khoảng không im ắng đến ngột ngạt. Cô bé vội đeo chiếc vòng cổ bằng sương mai bà ngoại tặng, chạy băng qua cánh đồng hoa chuông tím để tìm hiểu nguyên nhân.
Sau ba ngày lang thang, Linh phát hiện dấu vết kỳ lạ: những vệt nước mắt mây khô quánh trên phiến đá ngũ sắc. Theo dấu các giọt lệ long lanh, em đến một thung lũng nơi những đám mây co cụm thành khối tròn xoe, run rẩy trong nỗi sợ hãi. Hóa ra chúng đang trốn tránh âm thanh gầm rú phát ra từ chiếc máy kỳ lạ của thị trấn bên cạnh.
Với sự giúp đỡ của chú thỏ pha lê sống trong hang động ngọc bích, Linh đã nghĩ ra kế hoạch táo bạo. Em cùng các bạn nhỏ trong làng tạo ra hàng trăm chiếc diều hình trái tim, trên mỗi cánh diều gắn một chiếc chuông gió làm từ vỏ ốc biển. Đêm trăng tròn, cả đoàn thiếu nhi thả diều lên trời, những khúc nhạc dịu dàng vang lên như lời xin lỗi đến các đám mây.
Khi ánh bình minh đầu tiên ló dạng, bầu trời bỗng rực rỡ hơn bao giờ hết. Những đám mây không chỉ quay về mà còn mang theo cơn mưa tinh khiết gột rửa chiếc máy ồn ào kia. Từ đó, thị trấn láng giềng học cách sống hòa hợp với thiên nhiên, còn Linh nhận được món quà đặc biệt - chiếc trâm hình đám mây nhỏ bằng sương đầu mùa, tỏa ánh sáng ấm áp mỗi khi em cất tiếng cười.