Bông là chú thỏ trắng nhỏ nhất khu rừng Cẩm Ly. Dù nhanh nhẹn và tốt bụng, Bông luôn sợ hãi những ngọn đồi dốc. Mỗi lần các bạn rủ leo núi hái quả, cậu chỉ dám đứng dưới nhìn lên, hai tai cụp xuống.
Một buổi sáng, Bông gặp Cụ Rùa Hạnh Phúc đang ngắm dải cầu vồng sau mưa. "Cầu vồng đẹp nhất khi ta dám trèo lên cao!" – Cụ Rùa mỉm cười đưa cho Bông chiếc túi vải nhỏ in hình bông tuyết, "Hãy mang theo lòng can đảm trong này!"
Ngày tiếp theo, Bông tập trèo tảng đá sau nhà. Lần đầu tiên, chú run rẩy té xuống cỏ. Lần thứ mười, những chiếc móng hồng xước vài vết nhỏ nhưng Bông đã hiểu cách bám vào khe đá. Chiếc túi cầu vồng luôn đung đưa bên hông như lời nhắc nhủ.
Giữa trưa hôm ấy, tiếng kêu thất thanh của bé Sóc Nâu vọng từ vách núi phía Tây. Dây leo đứt khiến Sóc mắc kẹt trên cành khô chênh vênh. Không chần chừ, Bông lao đi như tên bắn, trái tim đập thình thịch hòa nhịp với những bước nhảy vọt qua hốc đá gập ghềnh.
Khi đưa được bạn xuống an toàn, Bông chợt nhận ra mình đang đứng trên đỉnh đồi cao nhất. Cầu vồng buổi chiều tỏa sáng rực rỡ, in bóng hai người bạn nhỏ ôm nhau cười trong nước mắt. Từ đó, chiếc túi dũng khí của Bông luôn đầy ắp những viên kẹo chia sẻ cho ai cần thêm can đảm.
[Câu chuyện đi kèm tranh minh họa in màu miễn phí - Liên hệ [email protected]]