Trong khu rừng nho nhỏ ven làng, có một chú thỏ tên là Bé Tôm. Đêm nào cũng vậy, khi ông trăng tròn vành vạnh nhô lên khỏi ngọn đồi, Tôm lại tò mò nhìn qua khung cửa sổ. Những ngôi sao lấp lánh như đang thì thầm mời gọi chú đến khám phá điều bí ẩn.
Một đêm nọ, Tôm quyết định mặc chiếc áo khoác nhung mềm màu hoa cà và bước ra vườn. Chú ngước nhìn bầu trời đầy sao, bỗng nghe tiếng xào xạc từ bụi hoa cúc dại. Một chú dế mèn đang cố gắng kéo chiếc lá khô to hơn mình gấp ba lần. Tôm liền đến giúp, hai bạn nhỏ cùng lăn chiếc lá về tổ dế. Dế mèn tặng Tôm một hạt sương long lanh như viên ngọc để cảm ơn.
Đi tiếp qua lối mòn rải đầy cỏ may, Tôm gặp bác Cú Mèo đang ngồi đếm sao trên cành sồi già. Bác cú hiền từ chỉ cho Tôm cách nhận biết các chòm sao hình cái muỗng, hình con cá và kể về những giấc mơ của mây trắng. Gió đêm khẽ vuốt ve tai thỏ khi Tôm lắng nghe say sưa.
Bỗng nhiên, hàng trăm đốm sáng nhỏ lấp lóa xuất hiện trước mặt. Tôm reo lên thích thú khi nhận ra đó là một đàn đom đóm đang nhảy múa. Chúng dẫn chú thỏ tới một khóm hoa dạ lan hương trắng muốt. Những bông hoa rung rinh kể chuyện bằng ngôn ngữ của hương thơm, Tôm cảm thấy lòng mình dịu lại như được ôm ấp bởi tấm chăn mây.
Khi bình minh còn chưa hé rạng, Tôm trở về nhà với trái tim ấm áp. Chú đặt hạt sương của dế mèn vào chiếc lọ thủy tinh cạnh giường, nó phát ra ánh sáng nhẹ dịu như lời ru ngọt ngào. Từ đó về sau, mỗi khi nhìn hạt sương lấp lánh, Tôm lại nhớ về chuyến phiêu lưu đẹp như giấc mơ và dễ dàng chìm vào giấc ngủ với nụ cười trên môi.