Mai nhón chân với tới chiếc hộp thiếc trên kệ bếp, lòng đầy háo hức. ‘Rột… rạt…’ - tiếng động cơ giòn tan vang lên khi cô bé mở nắp. Trước mắt em là một robot tí hon hình búp bê bằng nhôm, đang cuộn tròn như con nhím. ‘Chào cô chủ! Tôi là Robo 2308, trợ lý khoa học đa năng!’ - robot vểnh chiếc ăng-ten hình lá cây lên chào.
Bỗng ‘ầm!’ một tiếng sét đánh ngoài cửa sổ khiến Mai giật nảy. Robo lập tức bật chế độ gia tốc, chiếc màn hình ngực nó hiện hình ảnh những đám mây đen cuồn cuộn. ‘Cơn giông được hình thành khi không khí nóng lạnh giao tranh. Điện tích tích tụ tạo ra tia sét dài 5km trong 0.2 giây!’ - Robo líu ríu giải thích bằng giọng trầm ấm như bác bảo tàng viên.
Hai bạn nhỏ quyết định làm thí nghiệm. Mai đặt chiếc thìa inox lên bàn, Robo dùng cảm biến hồng ngoại quét qua. Tách! Một tia lửa điện nhỏ phóng ra từ ngón tay robot. ‘Đây là cách mô phỏng sét thu nhỏ! Dòng điện 0.5 ampere đủ thắp sáng bóng đèn huỳnh quang 40 watt trong 1 phần triệu giây!’
Khi mưa tạnh, bầu trời lấp lánh muôn vì sao. Robo biến thành kính viễn vọng tự chế, ống nhòm của nó phát ra tia laser xanh lục quét qua dải Ngân Hà. ‘Mỗi ngôi sao là mặt trời khổng lồ cách ta hàng tỷ km. Ánh sáng từ chòm Orion tới mắt cô chủ đã đi qua 640 năm!’ - Robo nói như đang kể chuyện cổ tích.
Mai chợt reo lên khi phát hiện vệt sáng lướt qua. Robo lập tức phân tích: ‘Vệ tinh VNPT-Satellite 1, tốc độ 7.8km/giây, nhiệt độ bề mặt -170°C do ma sát với tầng thượng quyển!’. Cả hai cùng đếm ngược: ‘3…2…1… Chúc ngủ ngon, người bạn thiên hà!’
Gần sáng, khi chiếc máy tính bảng của Robo hiện thông báo ‘Pin yếu’, Mai đã hiểu ra điều quan trọng nhất: Dù là robot tối tân hay thiên hà xa xôi, mọi bí mật đều cần năng lượng của trí tò mò!