Ở làng chài Bình Minh nhỏ bé, cậu bé 10 tuổi tên Minh thường lang thang khám phá bờ biển sau giờ học. Một chiều nắng gắt, bầu trời đột ngột tối sầm vì cơn giông đang ùn ùn kéo tới. Đang chạy về nhà, Minh giật mình khi thấy vệt sáng lóe lên như pháo hoa rơi xuống rừng dừa phía xa.
‘Ủa, sao lại có sao băng ban ngày nhỉ?’ – Minh nghĩ thầm rồi lần theo dấu vết. Giữa đám lá dừa xác xơ, một vật thể hình cầu màu đồng đang phát ra tiếng rè rè. Chiếc máy tròn trịa mở ra như bông hoa kim loại, lộ ra robot cao bằng người lớn với đôi cánh như tấm pin mặt trời.
‘Bíp… Hệ… thống… quá nhiệt…’ – Robot phát ra âm thanh đứt quãng, màn hình ngực hiển thị hình ảnh những tia chớp nhấp nháy. Minh vội chạy đi gọi Hoa – cô bạn lớp 5 mê lắp ráp đồ điện tử.
Hoa thổi phù phù vào lớp bụi trên thân máy: ‘Xem này! Nó có ký hiệu Sao Kim này. Có lẽ robot này từ hành tinh khác tới!’ Trên màn hình robot hiện dòng chữ: ‘Zeta-5 – Trạm nghiên cứu khí quyển’.
‘Nó cần sạc năng lượng từ sét!’ – Hoa reo lên khi dịch được tài liệu hướng dẫn bằng hình ảnh. ‘Nhưng làm sao bắt được tia chớp nhỉ?’ Cả hai cùng nhìn ra cửa sổ nơi những tia chớp xé ngang trời.
Bỗng Minh reo lên: ‘Ông mình kể ngày xưa người ta dùng diều thả lên trời để dẫn sét đấy!’. Thế là hai đứa xin ông dây thép cũ, lấy khung diều của em trai Hoa, buộc một đầu dây vào chiếc bình tích điện bằng đồng mà Zeta-5 đưa ra.
Trong cơn gió rít ào ào, con diều vươn lên như cánh én sắt. Một tia chớp xanh lè chụp lấy sợi dây, dòng điện chạy ào ạt xuống bình chứa khiến lũ trẻ nhảy cẫng lên: ‘Thành công rồi!’. Zeta-5 rung nhẹ, đôi mắt cảm biến sáng rực khi được kết nối với nguồn năng lượng mới.
Robot xoay người hướng về phía biển, chiếu ra hình ảnh 3D về các luồng gió: ‘Cảm ơn các nhà khoa học nhỏ. Sứ mệnh của tôi là nghiên cứu sự hình thành bão. Trên Sao Kim, những cơn gió nhanh gấp 60 lười tốc độ âm thanh…’.
Hai đứa trẻ tròn xoe mắt nghe Zeta-5 giải thích về hiệu ứng nhà kính, về cách sét cân bằng điện tích trong mây, và vì sao dây kim loại có thể dẫn điện. Khi bình minh ló dạng, Zeta-5 chầm chậm bay lên, để lại cho họ viên pin mặt trời tự chế từ những mảnh vỡ.
Từ hôm ấy, trên nóc trạm canh bão của làng có thêm chiếc cột thu lôi đặc biệt – nơi lũ trẻ thử nghiệm những ý tưởng khoa học mới, chờ đợi ngày bạn robot ngoài hành tinh quay lại…