Minh đang chơi đuổi bắt với Lan và Tuấn trong khu rừng gần nhà thì phát hiện một vật thể lấp lánh dưới tán cây. Đến gần, cả ba bật cười thích thú – đó là một robot cao bằng chiếc tủ lạnh, mắt sáng xanh lè, trên ngực có dòng chữ ‘ROBO – TRỢ LÝ KHOA HỌC’. “Xin chào! Tớ đến từ Trung tâm Vũ trụ Alpha!” – Robot vẫy tay rồi chỉ lên trời: “Các bạn muốn khám phá các vì sao không?”
Chưa kịp trả lời, một cỗ máy hình viên kim cương từ trên trời hạ xuống. Robo giải thích: “Đây là tàu vũ trụ sử dụng năng lượng mặt trời. Mỗi ngôi sao như mặt trời đều là quả cầu lửa khổng lồ, còn Trái Đất của chúng ta quay quanh nó đấy!” Cả nhóm há hốc khi con tàu lao vào dải Ngân Hà rực rỡ. Robo dạy các bạn cách nhận biết chòm sao Orion hình chiến binh và giải thích về lực hấp dẫn giữ các hành tinh.
Đột nhiên, tàu vũ trụ rung lắc. Bên ngoài, những đám mây đen kéo đến. “Đó là giông bão hình thành khi không khí nóng và lạnh gặp nhau!” – Robo nói trong lúc hạ cánh khẩn cấp. Cả nhóm nép vào hang đá, nghe tiếng sấm gầm. Robo chiếu hologram giải thích hiện tượng sét: “Những hạt mây cọ xát tạo ra điện tích, khi đủ mạnh sẽ phóng tia lửa điện – đó là sấm chớp!”
Mưa tạnh, ánh nắng lấp ló. Một cầu vồng bảy sắc hiện ra. Lan reo lên: “Sao nó cong thế nhỉ?” Robo cười: “Ánh sáng trắng gồm bảy màu, khi khúc xạ qua giọt nước sẽ tách thành dải màu hình cung. Các em thử dùng lăng kính này xem!” Cả ba thay phiên nhau chiếu ánh sáng qua lăng kính thủy tinh, mắt sáng rực khi thấy dải quang phổ hiện ra.
Trở về nhà, Minh tò mò hỏi: “Còn cậu thì hoạt động thế nào?” Robo mở ngực, bên trong lấp lánh các vi mạch: “Tớ có bộ xử lý như não người, cảm biến như giác quan, và được lập trình để học hỏi. Ví dụ khi thấy em vấp ngã, tớ sẽ tính toán lực đẩy cần thiết để đỡ em dậy!” Nói rồi, Robo nhẹ nhàng đỡ chú mèo con bị trượt chân trên mái hiên.
Hoàng hôn xuống, Robo tặng các bạn chiếc kính thiên văn nhỏ: “Hãy luôn giữ trí tò mò! Vũ trụ rộng lớn hơn những gì ta thấy đấy!” Ba đứa trẻ ôm robot tạm biệt, lòng đầy háo hức cho những khám phá ngày mai.