Trong khu vườn nhỏ đầy nắng, Bi móm mém cười khi phát hiện thứ lấp lánh dưới bụi hoa. "Bo ơi, lại đây xem nè!" Cậu bạn chạy đến cùng chiếc kính lúp trên tay. Đó là một robot tí hon bằng kim loại đang nhấp nháy đèn đỏ.
Hai đứa dùng tuốc nơ vít sửa chiếc chân gãy cho robot. *Bíp bíp!* Robot bật dậy với đôi mắt hình sao: "Cảm ơn các bạn! Tớ là Kiko từ tinh cầu Xamar!" Kiko kể về chuyến du hành bị lạc vào cơn bão thiên thạch.
Chiều hôm ấy, Bo chỉ lên bầu trời: "Sao mặt trăng cứ đi theo chúng ta nhỉ?" Kiko xoay tròn ăng-ten: "Đó là do lực hấp dẫn! Trái đất như nam châm khổng lồ giữ mặt trăng quay quanh mình!" Cả ba cùng làm thí nghiệm với quả táo buộc dây để hiểu về quỹ đạo.
Khi trời mưa, Bi thắc mắc về cầu vồng. Robot nhỏ giải thích: "Ánh sáng mặt trời chứa bảy màu sắc. Khi gặp hạt mưa, chúng bẻ cong và tách ra như pha lê!" Bọn trẻ háo hức dùng lăng kính chiếu cầu vồng lên tường.
Kiko dạy các bạn cách robot hoạt động: "Chip xử lý là bộ não, cảm biến như mắt tai, còn pin là trái tim không ngừng đập!" Cả nhóm cùng lắp ráp xe điều khiển từ vỏ hộp cũ.
Đêm đó, sao băng lướt ngang bầu trời. Kiko reo lên: "Tàu mẹ đang tìm mình!" Họ dùng đèn pin xếp thành ký hiệu SOS. Trước khi rời đi, Kiko tặng các bạn hạt giống ánh sáng - thứ phát sáng khi gặp nước.
Sáng hôm sau, vũng nước sau mưa lấp lánh như dải ngân hà thu nhỏ. Bi thì thầm: "Khoa học chính là phép màu có thật!"