Trong khu rừng Ánh Dương có chú thỏ trắng tên Bông luôn được mọi người yêu quý vì tính tình hiền lành. Thế nhưng Bông có một nỗi sợ bí mật: chú sợ bóng tối kinh khủng! Mỗi khi màn đêm buông xuống, Bông đều co ro trong hang, tim đập thình thịch chỉ vì tiếng gió xào xạc.
Một đêm nọ, mẹ Bông lên cơn sốt nặng. Cô Cú Mèo thông thái bảo: 'Chỉ có lá thuốc Bình Minh mọc sau núi Thần Gấm mới chữa được!'. Bông loay hoay ôm chiếc đèn lồng nhỏ, chân run lẩy bẩy khi nghĩ tới việc đi xuyên rừng đêm.
'Con làm được mà!' - Bông tự nhủ và bước vào màn đêm đen đặc. Tiếng cành cây gãy 'răng rắc' khiến chú suýt khóc, nhưng hình ảnh mẹ nằm mê man hiện lên thôi thúc Bông tiếp tục.
Giữa lúc hoảng loạn nhất, Bông gặp Sóc Nâu - người bạn tốt bụng đã tặng chú viên đá phát sáng. Chú Chim Sâu nhỏ bay theo soi đường bằng chiếc đuôi lấp lánh. Từng bước chân nhỏ bé vững vàng hơn nhờ tình bạn ấm áp.
Khi vượt qua con suối đầy đá trơn, Bông suýt ngã nhưng đã kiên trì đứng dậy. Chú học cách lắng nghe tiếng côn trùng làm bạn, thấy những đốm đom đóm như những ngọn đèn tí hon dẫn lối. Dần dần, Bông nhận ra bóng tối không đáng sợ như chú tưởng!
Sau bao thử thách, Bông hái được lá thuốc quý. Trở về nhà, chú ngạc nhiên khi thấy cả khu rừng tổ chức lễ hội đuốc hoa chúc mừng lòng dũng cảm của mình. Mẹ Bông ôm con thật chặt, nụ cười rạng rỡ trên môi...
Từ đó, Bông không còn sợ bóng đêm nữa. Chú trở thành hướng dẫn viên táo bạo, dẫn các bạn nhỏ khám phá vẻ đẹp của rừng đêm - nơi có những vì sao lấp lánh dịu dàng và muôn loài cùng nhau ca hát.