Huy và Khu Vườn Bí Mật Của Những Sợi Ruy Băng

Câu chuyện kỳ ảo về cậu bé Huy khám phá khu vườn bị lãng quên đầy màu sắc, dạy trẻ về sức mạnh của sự sáng tạo không giới hạn và tư duy khác biệt để vượt qua những quy tắc cứng nhắc.

huy-va-khu-vuon-bi-mat-cua-nhung-soi-ruy-bang

Ánh Sao Kể Chuyện

T3, 11/03/2025

Ở một ngôi làng nơi những ngọn đồi uốn lượn như nét vẽ, mỗi đứa trẻ đều có một sợi ruy băng kỳ diệu đeo trên cổ tay. Ruy băng biến đổi màu sắc theo trí tưởng tượng của chủ nhân, từ xanh biếc của biển cả đến đỏ rực như ngọn lửa nhảy múa. Thế nhưng, kể từ khi thầy giáo Khuyên đến, cả làng chìm vào im lặng. Thầy bắt trẻ con ngồi thẳng hàng, vẽ hình vuông và tam giác, cấm cả việc thả diều hay nặn đất sét. Những sợi ruy băng dần nhạt màu...

Một sáng, Huy – cậu bé có mái tóc xù như tổ chim – giật mình thấy ruy băng của mình trắng bệch. Lén trốn khỏi lớp học, cậu lang thang đến khu rừng phía Bắc, nơi có tảng đá khắc dòng chữ: ‘Cấm vào! Nguy hiểm!’. Nhưng tiếng thì thầm từ khe đá khiến Huy tò mò. Cậu dùng hòn sỏi đập vỡ lớp rêu phủ, lách mình vào hang tối...

Ánh sáng lấp lánh ùa đến. Trước mắt Huy là khu vườn như truyện cổ tích: cây cầu vồng mọc từ đất, hoa nở thành hình sao chổi, những sợi nấm phát sáng nhảy múa theo điệu nhạc vô hình. Trong lúc đưa tay chạm vào cánh hoa, ruy băng của Huy bỗng nhấp nháy sắc hồng. Cậu nhặt chiếc lá hình trái tim, ngắt cành cây xoắn ốc, và bắt đầu đan chúng vào sợi ruy băng. Màu vàng cam rực rỡ loang ra như mật ong...

Bỗng, tiếng lạo xạo vang lên. Một bụi cây rùng mình, lộ ra sinh vật giống chú thỏ nhưng tai lại là hai chiếc lá bạc. ‘Ta là Linh Linh,’ nó cười khúc khích, ‘người trông nom vườn Ý Tưởng. Cậu là đứa trẻ đầu tiên dám đến đây sau trăm năm!’ Linh Linh giải thích: Khu vườn này sống bằng trí tò mò, còn những sợi ruy băng là hạt giống sáng tạo bị thầy Khuyên vô tình bóp nghẹt...

Hai người bạn mới cùng nhau thử nghiệm: Huy dùng dây leo tạo hình con diều, Linh Linh thổi hơi vào khiến nó bay lên. Ruy băng của Huy chuyển màu xanh biếc. Khi họ đan nắng chiều cùng sương sớm thành chiếc đèn lồng, ruy băng rực tím. Nhưng bỗng, mặt đất rung chuyển – thầy Khuyên đã đuổi theo! ‘Bỏ hết mấy thứ vô bổ đó đi!’ thầy quát. Huy run rẩy giơ chiếc đèn lên: ‘Nhưng đây là ý tưởng của chúng ta! Thầy xem này…’

Ánh sáng từ đèn lồng tỏa ra nuốt trọn không gian. Thầy Khuyên bỗng thấy hiện lên hình ảnh mình thuở nhỏ – một cậu bé say mê vẽ tranh bằng than lên tường. Giọng thầy nghẹn lại: ‘Ta… ta đã quên mất cảm giác này.’ Ruy băng của thầy, vốn đen xì bấy lâu, bỗng nhuộm màu cầu vồng. Sáng hôm sau, cả làng xôn xao khi thấy thầy Khuyên dẫn học trò vào khu vườn, nơi những sợi ruy băng bay lượn như cá vượt thác.

Truyện cùng chủ đề

Có thể bạn sẽ thích