Giữa biển khơi mênh mông, có một ngôi làng kỳ lạ nép mình trên lưng bốn chú rùa thần khổng lồ. Chúng bơi lượn như những hòn đảo di động, mang theo cả trường học bằng vỏ sò và nhà cửa làm từ san hô. Bé Linh – cô học trò nhỏ tinh nghịch với mái tóc tết hai bên – vẫn thường ngồi trên mai rùa mẹ Đại Dương nghe bà kể chuyện.
Một sáng nọ, rùa mẹ đột nhiên nằm im, đôi mắt đục ngầu và mai rùa nứt từng đường như đất khô. Cơn bão đen kéo đến từ chân trời, sóng dữ gầm rú. Cụ già làng lo lắng: 'Nếu rùa mẹ không dậy, cả làng sẽ bị nhấn chìm!'
Linh cầm chiếc bản đồ da cá mập bà để lại, quyết tâm tìm lá ngọc cẩu thạch – loại dược thảo duy nhất chữa được cho rùa. Chú chim yến Verak lượn vòng qua đầu cô bé: 'Muốn đến đảo Lửa Ngủ, hãy giải đố này: Thứ gì chìm xuống nước nhưng không bao giờ ướt?'
'Bóng đêm!' Linh reo lên khi nhìn bóng mình in trên sóng. Cánh cổng đá rực lửa mở ra, nhưng cây thuốc lại nằm giữa hồ nham thạch sôi sùng sục. Cô bé nhanh trí lấy chiếc gương đồng trong túi hứng ánh mặt trời, dội chùm sáng vào khối đá hình cầu vồng – dòng dung nham lập tức hóa thành cầu thủy tinh.
Khi thu thập đủ bốn nguyên liệu, Linh vấp phải thử thách cuối: công thức pha chế trong cuộn giấy biển đã nhòe mực. 'Một phần lá ngâm trong sương đêm, hai phần rễ ủ với cát trắng...' Cô bé chợt nhớ lời dạy của bà: 'Khi các nguyên tố đối nghịch gặp nhau, hãy tìm thứ làm chúng hát chung giai điệu.' Linh đổ thêm nước mắt của cá heo con – thứ chất lỏng kỳ diệu hòa trộn mọi thứ. Lọ thuốc tỏa ánh sáng xanh biếc.
Rùa mẹ hồi sinh đúng lúc cơn bão ập tới, những móng chú đâm xuyên qua lớp vỏ mây đen. Cả làng reo hò khi tháp nước xoáy bị đánh tan. Trên tay Linh, chiếc vỏ rùa con mới nở lấp lánh như lời hứa về những hành trình mới.