Trong một ngôi làng nhỏ ven cánh đồng lúa, có chú rùa tên Tũn với chiếc mai nâu bóng và đôi chân ngắn cũn. Tũn nổi tiếng là người kiên nhẫn nhất vùng, nhưng cậu luôn ước mình có thể di chuyển nhanh như gió. Người bạn thân của cậu là Bống – một chú sóc bay nhỏ với đôi cánh da mỏng, nhưng lại sợ độ cao đến mức chỉ dám lượn sát mặt đất...
Một chiều mưa gió, nước lũ từ trên núi đổ về cuốn trôi cả chiếc cầu gỗ duy nhất dẫn vào làng. Ông nội Bống đang ốm nặng cần lọ thuốc đặc trị từ thị trấn bên kia sông. Tũn và Bống quyết định hợp lực vận chuyển thuốc. Nhưng làm sao để Tũn chậm chạp vượt sông? Làm cách nào để Bống dám bay cao qua dòng nước xiết?
Hai bạn nghĩ ra ý tưởng dùng những tàu lá chuối khô làm bè, nhưng bè xoay vòng giữa dòng lũ. Bống đề nghị kéo bè bằng dây leo, nhưng sóng lớn liên tục dập tắt hy vọng... Đúng lúc tuyệt vọng, Tũn phát hiện chiếc cối xay gió đổ nghiêng bên bờ sông. Cậu nảy ra ý tưởng kết hợp sức mạnh của cả hai: Bống sẽ leo từng bước nhỏ lên cối xay gió theo cách 'thấp và chậm' do Tũn hướng dẫn, rồi từ đó lấy đà bay qua sông. Sau nhiều lần hít thở sâu và động viên, Bống đã chạm tới đỉnh cối xay gió và thực hiện cú lượn hoàn hảo đầu đời!
Chiều hôm đó, khi lọ thuốc được trao tận tay thầy lang, ông nội Bống đã kịp thời qua cơn nguy kịch. Cả làng học được bài học về tinh thần hợp tác và cách biến điểm yếu thành sức mạnh khi đối mặt khó khăn.