Giữa khu rừng Lá Xanh, một hồ nước trong vắt từng là nguồn sống của muôn loài đột nhiên cạn dần. Thỏ Trắng Bông, chú thỏ tinh nghịch nhất làng, phát hiện điều kỳ lạ: ‘Nước đang biến mất từng ngày! Chúng mình phải làm gì thôi!’
Rùa Thông Thái gật gù: ‘Theo dòng nước, ta sẽ tìm manh mối.’ Cả nhóm gồm Thỏ, Sóc Vằn, Cú Mèo và Rùa bắt đầu hành trình. Đến ngã ba suối, Sóc reo lên: ‘Dòng chảy phía Tây yếu hẳn!’ Bạn nhỏ thử thách độc giả: Nếu là các bạn, bạn sẽ khám phá hướng nào trước?
Leo qua đá trơn, họ phát hiện một con đập do họ Nhím xây chắn ngang. Thỏ nhảy cẫng: ‘Phá đập là xong!’ Nhưng Rùa lắc đầu: ‘Nước ào xuống sẽ cuốn trôi tổ chim non kia kìa!’ Cả nhóm nghĩ ra cách đào rãnh nhỏ dẫn nước về hồ từ từ. Bé có cách nào hay hơn không?
Khi tới thượng nguồn, cảnh tượng kinh ngạc hiện ra: Núi đá sạt lở chặn dòng chính! Sóc nhanh trí: ‘Dùng đòn bẩy!’ Cú Mèo chỉ cách bố trí khúc gỗ làm điểm tựa. Sau ba ngày hợp lực, dòng thác ào ạt đổ về hồ. Cho bé thử giải đố: Làm sao di chuyển tảng đá nặng nhất?
Hồ nước hồi sinh rực rỡ ánh bình minh. Rùa Thông Thái mỉm cười: ‘Bài học lớn nhất là biết lắng nghe thiên nhiên.’ Thỏ thì thầm với độc giả: ‘Này bạn ơi, mai mình sẽ đi tìm nguyên nhân vì sao cây cầu gỗ bị gãy nhé!’