Một buổi sáng nắng vàng, Gấu Bo tung chăn nhảy dựng dậy: "Ôi! Hôm nay con được đi cắm trại với mẹ rồi!". Cậu huýt sáo mặc quần áo, lòng rộn ràng như chim hót.
Bỗng mẹ cất giọng: "Bo ơi, dọn phòng xong rồi hãy đi nhé!". Cơn giận bỗng chực trào ra, Bo đá bay chiếc gối: "Con ghét dọn dẹp! Mẹ thật không công bằng!". Nước mắt nóng hổi lăn trên má.
Mẹ nhẹ nhàng ôm Bo vào lòng, đưa cho cậu chiếc lá màu xanh biếc: "Khi con giận, hãy thổi vào lá này như thổi bong bóng nè.". Bo hít sâu thật sâu rồi thổi hơi từ từ. Lá cuộn tròn rung rinh như cười.
Giữa trưa, khi đang chơi đuổi bắt với Thỏ Xám, Bo bị vấp ngã sõng soài. Cậu chu mỏ định gào khóc thì chợt nhớ lời mẹ. Từ túi áo, Bo lôi chiếc lá vàng tươi - lá niềm vui: "1, 2, 3... mình có thể đứng dậy mà!". Cậu phủi đất cười khành khạch.
Chiều tà, Sóc Nâu vô tình làm rơi hộp cơm trưa của Bo. Cơn tức đỏ lừ trào lên, Bo cầm lá đỏ giận dữ lên cao. Lá chợt réo ào ào như cơn bão nhỏ. Cậu hít một hơi dài: "Mình cần bình tĩnh!" rồi nói nhỏ với bạn: "Cậu giúp mình nhặt đồ nhé?".
Trên đường về, Bo nũng nịu thỏ thẻ với mẹ: "Con đã dùng cả ba lá - lá xanh để thở, lá vàng để vui, lá đỏ để... để đừng hét to.". Mẹ xoa đầu cậu âu yếm: "Cảm xúc như cầu vồng, có đủ màu sắc. Quan trọng là con biết vẽ chúng thế nào."
1. Cùng trẻ làm "lá cảm xúc" bằng giấy màu
2. Hướng dẫn trẻ hít thở sâu khi thấy bồn chồn
3. Đặt câu hỏi: "Hôm nay con dùng lá màu gì nhiều nhất?"
4. Kể về cảm xúc của chính bạn trong ngày