Trong căn gác xép bụi bặm của ngôi nhà cũ, Mai phát hiện chiếc hộp gỗ chạm khắc hình những vì sao. Mở nắp hộp, một cây cọ vẽ cổ kính phát sáng lung linh hiện ra. Khi cô bé chạm vào, cả căn phòng bỗng ngập tràn ánh sáng cầu vồng.
"Ta là Cọ Sáng Tạo, người bạn của những ước mơ chưa hình thành", giọng nói ấm áp vang lên từ cây cọ. Từng nét vẽ của Mai bỗng hóa thành thực: Đám mây bông biết cười đưa cô qua thung lũng kẹo mút, chú cá sấu đội mũ cao bồi nhảy điệu nhảy disco dưới trăng. Nhưng bỗng một vùng đất xám xịt xuất hiện, muôn vật cứng đờ như tượng đá.
Cọ Sáng Tạo thì thầm: "Nơi đây đánh mất màu sắc vì lối nghĩ khuôn mẫu. Chỉ trí tưởng tượng của em có thể giúp họ". Mai hít thở sâu, vẽ mặt trời hình trái tim tỏa tia nắng tím, biến những con đường thẳng tắp thành đường zíc zắc đầy hoa dại. Từng mảnh đất bắt đầu rung động, chú gấu bông xám nhảy xuống khỏi kệ trưng bày, vẫy chào cô bé bằng chiếc đuôi cầu vồng.
Đỉnh điểm trận chiến sáng tạo đến khi bóng tối Dập Tắt Tưởng Tượng - sinh vật bằng giấy vụn với đôi mắt là hai dấu chấm phẩy - nuốt chửng những nét vẽ. Mai bỗng nảy ra ý tưởng: cô vẽ chính mình thành phiên bản tí hon, nhảy vào trang giấy trắng cuối cùng. Ở đó, cô tạo ra đại dương mực tím, dùng bọt biển làm thuyền, kết những con sóng thành bài hát ru bóng tối. Dần dà, quái vật giấy bắt đầu thả những mảnh sáng tạo bị nuốt vào không trung như pháo hoa.
Khi bình minh ló dạng, Cọ Sáng Tạo hóa thành vòng tay màu ngọc bích. Từ đó, mỗi nét vẽ nguệch ngoạc của Mai đều ẩn chứa phép màu: Vết cà phê loang thành bản đồ kho báu, vết xước trên tường hóa cửa sổ nhìn ra thành phố ngược trong mơ. Cô bé hiểu rằng thế giới thực cũng là trang giấy trắng đang chờ những ý tưởng dũng cảm nhất.