Hành Trình Của Trái Tim Dũng Cảm
Giữa làng quê yên ả có chú gà trống Tí hon lông vàng óng như nắng, nhưng chú có một nỗi sợ khủng khiếp: sợ độ cao. Dù đã tập bay hàng trăm lần, mỗi khi nhìn xuống từ cành cây, tim chú lại đập thình thịch như trống đình.
Một buổi sáng mùa thu, trận mưa lớn khiến cây cổ thụ giữa làng đổ nghiêng. Cún Bông - bạn thân nhất của Tí hon - bị mắc kẹt trên cành cao. 'Cứu tớ với! Cành cây sắp gãy rồi!' - Tiếng kêu thất thanh vang lên.
Tí hon run lẩy bẩy nhìn lên. Bụng chú cồn cào, móng chải vào đất ấm. 'Mình phải làm gì đây?' Chú thầm nhủ và nhớ lời mẹ dặn: 'Can đảm không phải là không biết sợ, mà là hành động dù trong tim đầy lo lắng'.
Vươn đôi cánh nhỏ bé, Tí hon lao lên không trung. Gió réo ù ù bên tai, chú cảm thấy chóng mặt nhưng vẫn dán mắt vào Cún Bông. Một vòng xoáy - hai vòng xoáy - đôi chân bé xíu quắp chặt cổ áo bạn...
*Ầm!* Cành cây gãy rụng xuống ngay khi hai bạn chạm đất an toàn. Cả làng vỗ tay reo hò, bác Vịt già gật gù: 'Đôi khi những trái tim nhỏ bé lại chứa đựng lòng dũng cảm lớn lao nhất'.
Từ đó, mỗi sớm mai thức dậy
Tiếng gáy 'Ò...ó...o' của Tí hon
Vang xa như bản hùng ca
Về tình bạn và lòng dũng cảm không bờ bến.