Bi nhìn lên bầu trời đầy sao qua chiếc kính viễn vọng tự chế. "Sao những ngôi sao lại nhấp nháy thế nhỉ?" - em hỏi chú robot Robo đang đứng cạnh. Robo xoay tròn đôi mắt hình trái tim: "Ánh sáng từ ngôi sao phải đi qua lớp khí quyển Trái Đất, bị bẻ cong và rung động nên mắt người thấy chúng lấp lánh đó!"
Trong xưởng chế tạo, hai người bạn cùng lắp ráp một chiếc xe robot nhỏ. Bi cẩn thận gắn tấm pin mặt trời lên: "Năng lượng này sẽ giúp nó hoạt động mà không cần thay pin. Ánh sáng tạo ra điện nhờ... ừm...". "Hiệu ứng quang điện!" - Robo hoàn thành câu. Cỗ máy bé xíu bất ngờ chớp đèn xanh, từ từ bò về phía vũng nước sau cơn mưa.
Một tiếng sấm rền vang khiến Bi giật mình. Robo lập tức chiếu hologram mây đen đang va chạm: "Những giọt nước tích điện trái dấu trong mây tạo ra tia lửa khổng lồ - đó là sét. Tiếng động ta nghe thấy là sóng xung kích từ không khí giãn nở đột ngột!" Bi gật gù: "Như khi mình thổi bong bóng quá to nổ 'bụp' phải không?"
Đêm đó, Bi mơ thấy mình và Robo bay qua dải Ngân Hà rực rỡ. Robo dùng tia laser vẽ hình các chòm sao: "Đây là Orion - người thợ săn đang giương cung. Những ngôi sao này thực ra cách nhau hàng nghìn năm ánh sáng!" Bi nắm tay bạn robot: "Mai mình sẽ tạo hệ mặt trời thu nhỏ bằng đèn LED và động cơ quay!"