Trong khu rừng Ánh Trăng mờ ảo, có chú cáo con lông vàng tên Mật Ong cứ mỗi đêm lại thích nằm dài trên thảm cỏ mềm, đôi mắt lờ đờ ngắm những vì sao nhảy múa. Một đêm nọ, chú chợt thấy hạt sáng xanh lơ lửng trước mũi. Nó cứ nhấp nháy như chiếc đèn bí ẩn: 'Ta là Búng Sáng, muốn xem kho báu của rừng đêm không?'
Đôi chân nhỏ xíu bỗng dưng hăm hở. Búng Sáng dẫn Mật Ong qua dòng suối sô cô la ấm áp tỏa hương vanilla, nơi những cây kẹo mút khổng lồ phát sáng như cột đèn đường. Cá hồi bơi bằng vảy đường thủy tinh búng đuôi chào đón, nước suối róc rách hát bài ca êm dịu.
Họ dừng chân ở cánh đồng hoa marshmallow mềm mại. Búng Sáng thì thào: 'Nếm thử cánh hoa xem nào!' Mật Ong cẩn thận nhón chân cắn một miếng - vị dâu chín ngọt lịm tan trên đầu lưỡi. Đám mây bông đường trắng xóa sà xuống đung đưa họ lên không trung, để lộ cả khu rừng lấp lánh dưới ánh trăng bạc.
Khi mặt trời đầu tiên nhuộm hồng những ngọn cây, Búng Sáng nhẹ nhàng đặt Mật Ong trở về bãi cỏ quen thuộc. 'Phép màu đêm nào cũng ở đây,' ngôi sao nhỏ thì thầm trước khi tan vào không khí, 'khi con tim rộng mở và đôi mắt biết tin yêu.'
Từ đó mỗi đêm, Mật Ong lại mỉm cười thiêm thiếp trong vòng tay của gió, lòng rộn ràng những chuyến phiêu lưu đang chờ đợi phía sau mi mắt khép hờ.