Giữa thung lũng Mây Mơ, nơi những hạt sương biết nhảy múa, có khu vườn bong bóng lấp lánh như bảy sắc cầu vồng. Thỏ Bạc – chú thỏ nhỏ với bộ lông óng ánh như sao mai – ngày ngày thổi những quả bong bóng biết hát treo lủng lẳng trên cành cây thủy tinh. Tiếng hát trong veo của chúng khiến cỏ cây rung rinh theo điệu valse.
Một buổi sáng nọ, Gió Đông bất chợt ghé thăm mang theo tin dữ: Từ phương Bắc xa xôi, chú chim cánh cụt tên Tuyết Lạc đang loạng choạng bay qua đây với đôi cánh phát sáng yếu ớt. Thỏ Bạc vội đỡ bạn mới xuống chiếc lá mẫu đơn mềm mại. Hóa ra, Tuyết Lạc đã lạc đường khi tìm kiếm hạt kim sa để chữa lành vết thương cho đôi cánh.
Đúng lúc ấy, cơn gió tinh nghịch Gió Đông cuốn phăng những quả bong bóng quý giá lên trời cao. Cả khu vườn chợt tắt lịm tiếng ca. Thỏ Bạc gấp gáp chỉ về phía dãy núi Ngân Hà xa thẳm: "Chúng ta cần sương mai từ đỉnh Ngân Sơn để tạo bong bóng mới!"
Hành trình của đôi bạn chợt bị ngắt quãng bởi tiếng nức nở khẽ khàng. Một đám mây bé tí hon co ro trong hốc đá, những giọt sao băng lấp lánh rơi lã chã. Chị Mây Tơ kể: "Mình bị lạc khỏi đoàn di cư của họ mây Tí Tách rồi!". Thỏ Bạc chợt reo lên: "Nếu chúng mình đưa bạn về nhà, liệu những hạt sao băng này có giúp vườn bong bóng hồi sinh?"
Ba người bạn nhỏ nương theo ánh trăng mật ong, dệt con thuyền gió từ những sợi tơ trời. Khi đoàn mây Tí Tách xuất hiện như dải lụa bạc, Mây Tơ vui sướng tỏa ra trận mưa sao băng rực rỡ. Những giọt sao băng chạm vào cành cây thủy tinh, nở ra vô vàn bong bóng hồng phấn biết hát bài ca mới – giai điệu của tình bạn và lòng dũng cảm.
Khu vườn bây giờ còn rực rỡ hơn xưa, những quả bong bóng sao băng đung đưa kể mãi câu chuyện về chú thỏ bé, người bạn chim phương xa và nàng mây bé nhỏ. Gió Đông thì thào khúc dạo đầu, đưa các bé vào giấc ngủ với giấc mơ về những chuyến phiêu lưu đầy sắc màu.