Trong khu vườn nho nhỏ ven rừng, có một hạt mầm xinh xắn nằm cuộn tròn dưới lớp đất mềm. Đêm nào, khi ông trăng tròn vành vạch nhô lên từ ngọn đồi, hạt mầm lại thầm thì: "Ước gì mình được chạm tay vào ánh trăng vàng…"
Một chú đom đóm lơ đãng bay ngang, nghe thấy lời ước liền dừng lại: "Nếu cậu muốn gặp trăng, hãy đi theo hướng gió đêm!" Thế là hạt mầm quyết định lăn mình khỏi chiếc tổ ấm cũ, bám vào cánh hoa bồ công anh làm thuyền trôi giữa dòng sương.
Giữa lúc lênh đênh, hạt mầm gặp bác Rùa đang ngắm sao. "Hãy leo lên mai ta," bác cười hiền, "trăng còn xa lắm, nhưng cứ đi rồi sẽ tới!" Trên lưng rùa, hạt mầm hát bài ca về những vì tinh tú, tiếng hát khiến hoa lá hai bên đường rung rinh nhảy múa.
Khi trăng lên tới đỉnh trời, cơn gió dịu dàng nâng hạt mầm đặt xuống gốc cây cổ thụ. "Hãy ngủ một giấc thật sâu," cây thì thầm, "giấc mơ sẽ dẫn lối!" Hạt mầm chợt thấy mình nảy mầm, vươn cao qua từng tầng lá, những bông hoa bạc nở ra dưới ánh trăng, tỏa hương nồng nàn đón những vì sao tinh nghịch...
Sáng hôm sau, nơi hạt mầm nằm xuống mọc lên cây non xanh mướt. Trên ngọn cây, nụ hoa đầu tiên e ấp hé nở – cánh hoa mỏng như tơ, lấp lánh sắc bạc dưới nắng mai, như mang một mảnh trăng xuống trần gian.