Trong khu rừng Mộng Mơ nhỏ bé, khi màn đêm buông xuống phủ lên vạn vật tấm chăn sao lấp lánh, chú thỏ trắng tên Miu vẫn trằn trọc trên chiếc giường lá thơm mùi hoa cúc. Tiếng dế gáy rỉ rả như bài hát ru mà chú nghe mãi không thuộc. Bỗng một ánh sáng xanh lục mờ ảo lơ lửng trước mũi: "Chào bạn! Mình là Lấp Lánh, muốn khám phá bí mật của màn đêm không?"
Hai bạn nhỏ lượn qua đồng cỏ lục bình đang thầm thì những câu chuyện ban ngày. Những hạt sương đọng trên ngọn cỏ như triệu viên pha lê tí hon rung rinh chào đón. Từ hốc cây sồi già vang lên giai điệu ngọt ngào: "Ta là Ánh Bạc, người gác đêm của khu rừng". Cú mẹ vươn đôi cánh bạc phếch cất tiếng hát ru khiến cả khóm hoa dạ lý hương cũng khẽ đung đưa theo điệu nhạc.
Bên bờ suối Ngân Hà, gia đình nhím con đang bận rộn dệt những sợi nắng cuối ngày thành phiếu sao bé xíu. Chị nhím út Bông Tai hớn hở tặng Miu chiếc vương miện kết từ cánh hoa bồ công anh và sợi sương mỏng manh. Dòng suối thì thầm kể chuyện những chuyến du hành của nước qua bao ngọn đồi xa lắc.
Khi bình minh hé những tia sáng đầu tiên, Lấp Lánh dẫn Miu theo con đường lá phong đỏ thẫm trở về hang thỏ ấm áp. Giọt nắng vàng tươi đánh thức những đóa hồng dại ven đường. Miu ôm chặt chú gấu bông Bụi Đường, đôi mí mắt dần khép lại trong hương hoa nhài thoảng qua kẽ lá. Ở nơi xa xôi, tiếng chuông gió bằng vỏ ốc biển lại ngân lên khúc dạo đầu cho một đêm phiêu lưu mới...