Chuyến Đi Đặc Biệt
Mai nép vào vai mẹ, đôi mắt tròn xoe nhìn ngọn núi phía xa phủ đầy sương mù. \"Nhưng con sợ độ cao lắm!\" - Cô bé lí nhí. Trưởng đoàn Minh cười hiền từ đeo balo lên vai: \"Cô bé à, mọi nỗi sợ đều có thể vượt qua nếu mình dám thử.\"
Bước Chân Đầu Tiên
Tiếng suối róc rách dẫn đường, Mai nắm chặt tay Hoa - người bạn cùng lớp dũng cảm nhất. Đến đoạn cầu tre lắc lư, Mai đứng chôn chân khi thấy vực sâu hun hút bên dưới. \"Thở sâu nào!\" - Thầy Minh đặt tay lên vai em. \"Mỗi bước đi là mảnh ghép của lòng can đảm.\"
Phép Màu Của Niềm Tin
Khi màn sương tan, chiếc cầu vồng bảy sắc hiện ra trước mắt. Hoa reo lên: \"Mai ơi, mình phải leo lên đó!\" Tim Mai đập thình thịch, nhưng lời mẹ dặn vang bên tai: \"Con mạnh mẽ hơn con nghĩ nhiều.\" Từng bước bám đá, từng nhịp thở sâu, bàn tay bé nhỏ của Mai cuối cùng cũng chạm được đỉnh cầu vồng.
Bài Học Tỏa Sáng
Ngồi trên tảng đá phủ rêu ẩm ướt, Mai cười rạng rỡ khi thấy cả thung lũng nhuộm màu hoa cỏ. \"Thầy ơi, con đã hiểu rồi!\" - Em nói với ánh mắt lấp lánh. \"Núi cao đến đâu cũng không bằng lòng quyết tâm. Khó khăn chỉ là đám mây che tạm ánh mặt trời trong tim mình!\"
Thế là từ hôm ấy, dưới mái trường làng, có thêm một cô bé luôn thì thầm với những người bạn nhút nhát: \"Hãy tin vào bàn tay của chính mình!\"