Sáng sớm, Bé Gấu tung chăn nhảy xuống giường với nụ cười tươi rói. Chú định mang chiếc máy bay gỗ yêu thích ra vườn chơi nhưng tìm mãi chẳng thấy. Tim chú thắt lại, mắt cay xè: "Máy bay của mình đâu rồi?". Gấu Mẹ ôm chú vào lòng, đưa cho hộp bút màu rực rỡ: "Con hãy vẽ ra cảm giác của mình, nỗi buồn sẽ nhẹ đi đấy!".
Trên tờ giấy trắng xuất hiện những vệt xanh dương loang rộng. Bỗng tiếng cười giòn tan vang lên – bạn Sóc Nhí mời Bé Gấu nhảy lò cò. Nhưng khi Sóc Nhí giành phần nhảy trước, Bé Gấu nắm đấm khẽ run. Chú nhớ lời mẹ dạy, hít thở sâu ba lần: "Một… hai… ba… mình chơi lượt sau cũng được mà!". Chiều tà, hai bạn cùng nhau vẽ tranh dưới gốc sồi. Bỗng Sóc Như chỉ tay kêu lên: "Kìa, máy bay của cậu nằm trên tổ chim!". Ôm món đồ chơi vào lòng, Bé Gấu khoanh vòng tròn màu hồng ấm áp lên trang giấy – đó là vòng tay của tình bạn.