Hồng xoay người trên chiếc xích đu cũ kỹ, đôi mắt buồn bã nhìn những viên sỏi dưới chân. Từ ngày chuyển đến thị trấn nhỏ, cô bé chưa quen được bạn nào. Tiếng cười giòn tan vọng từ sân trường khiến trái tim cô thắt lại...
Bỗng mùi thơm ngọt ngào len lỏi qua kẽ lá. Hồng ngước lên thấy bà nội đang cười hiền hậu, tay nâng chiếc khay kẹo hình trái tim lung linh như pha lê. "Cháu gái à, tình bạn giống như viên kẹo này", giọng bà ấm áp vang lên, "phải kiên nhẫn nấu chảy đường, thêm màu sắc rực rỡ, và quan trọng nhất là trái tim thành thật làm nhân."
Chiều hôm ấy, Hồng mang theo lọ kẹo bà làm đến công viên. Cô bé rụt rè mời Minh - cậu bạn hàng xóm luôn vẽ tranh một mình. Những câu chuyện về bức vẽ ngôi nhà có mái kẹo dần phá tan bức tường ngăn cách. Cả hai cùng thiết kế "ngôi nhà tình bạn" bằng que kem, dán đầy kẹo sặc sỡ mà bà nội đã dạy cách làm.
Trận mưa rào bất chợt ập đến cuốn trôi công trình nhỏ. Nước mắt Hồng lăn dài trên má thì nghe tiếng bố ồm ồm: "Sao không rủ cả nhà cùng sửa nhỉ?". Cả gia đình quây quần dưới mái hiên, mẹ cắt giấy, bố đóng khung, bà nội nhào bột đường thơm phức. Sáng hôm sau, ngôi nhà kẹo mới rực rỡ gấp bội với dòng chữ "Gia đình là tổ ấm đầu tiên" được trang trí bằng những viên kẹo hình mặt trời.
Từ đó, góc công viên tràn ngập tiếng cười trẻ thơ. Hồng học cách lắng nghe khi Mai tâm sự về chú chó bị lạc, giúp Đức sửa chiếc xe đạp hỏng. Mỗi tối, cô bé lại háo hức kể cho bà nghe những câu chuyện mới, trong khi tay khéo léo nặn những viên kẹo tặng bạn bè. Ngôi nhà kẹo giờ đã thành lâu đài cổ tích, nơi mỗi viên gạch ngọt ngào đều kể về sức mạnh của tình thân và sự sẻ chia.