Trong ngôi nhà tổ ấm áp giữa lùm cây phong già, Sóc Nho xoay tròn trên chiếc giường lá thơm mà chẳng tài nào nhắm mắt được. Ánh trăng bạc lấp ló qua kẽ lá như thì thầm mời gọi. Cậu bèn khoác chiếc khăn choàng lông mềm màu hạt dẻ, nhẹ nhàng trượt xuống thân cây.
Khu rừng đêm bỗng hóa lung linh dưới ánh trăng tròn vành vạnh. Từng đốm sáng xanh lục nhấp nháy bay lượn thành vòng tròn chào đón Sóc Nho - đó là dàn đồng ca đom đóm đang biểu diễn. Chúng rủ cậu cùng nhảy điệu Vũ Khúc Ánh Sáng, những chiếc đèn bụng nhỏ xíu hòa thành vầng hào quang êm dịu.
Bỗng tiếng cúi đầu chào ấm áp vang lên từ cành sồi: 'Chào nhà thám hiểm nhỏ!'. Cú Mận - nghệ sĩ kể chuyện của rừng già - sà xuống kể cho Sóc Nho nghe truyền thuyết về Cây Nguyệt Quế biết hát ru. Lời kể du dương hòa cùng tiếng lá xào xạc khiến bầu không khí càng thêm mơ màng.
Trên đường tìm đến Cây Nguyệt Quế, đôi bạn gặp Thỏ Bông đang bận bịu thu hoạch những giọt sương đêm đọng trên cánh hoa. Chú thỏ nhỏ mời hai vị khách uống trà hoa cúc ấm nóng trong bình cầu gốc sồi. Hương thơm dịu nhẹ lan tỏa khiến đôi mắt Sóc Nho cay cay.
Khi mặt trăng lên đến đỉnh đầu, Cây Nguyệt Quế hiện ra như tòa lâu đài pha lê. Từng chiếc lá vàng khẽ đung đưa phát ra âm thanh ngân nga kỳ diệu. Những cánh hoa bạc rủ xuống ôm lấy Sóc Nho, giai điệu du dương như dòng sữa ấm chảy qua tâm hồn. Cậu sóc nhỏ lim dim mắt, lòng tràn ngập cảm giác bình yên.
Trên đường về, đoàn bạn tiễn Sóc Nho tận cửa nhà. Cú Mận tặng cậu chiếc lông cú mềm mại làm chăn đắp, đàn đom đóm thả vào tay cậu những hạt sáng làm đèn ngủ. Thỏ Bông thì gói ghém cho cậu túi trà hoa cúc thơm phức. Khi Sóc Nho chui vào tổ, mùi hương ngọt ngào của mẹ đang chờ sẵn đã đưa cậu vào giấc mơ ngập tràn tiếng cười và ánh trăng.