Trên tầng mây bạc lấp lánh, Thành Phố Cánh Én nổi bồng bềnh như cỗ máy thời gian. Nơi ấy có Linh – cô bé 11 tuổi với cánh tay robot màu ngọc lam tự chế, sống cùng chú robot hình chuột túi tên Tích Tắc.
Một đêm, những ngọn tháp pha lê hút ánh sao bỗng nhấp nháy lảo đảo. 'Hệ thống Quantumara đang nhiễm sóng vũ trụ!' Tích Tắc kêu lên bằng giọng lảnh lót. Linh chạm cánh tay robot vào màn hình ảo: 'Năng lượng sao kết tụ thành hạt photon rối lượng tử, giờ đang phân rã!'
Hai bạn nhỏ leo lên đỉnh Tháp Orion, nơi cỗ máy hình khối cầu đang phát ra tiếng gầm gừ. Linh lắp thử lõi pin mới làm từ mảnh thiên thạch: 'Electron phải di chuyển theo cặp để tạo dòng điện ổn định...' Nhưng vẫn thất bại.
Tích Tắc đột nhiên chỉ móng chân robot vào đám mây xoáy: 'Băng giác! Mây tích điện tạo lớp chắn Faraday tự nhiên!' Linh bật cười: 'Đúng rồi! Chúng ta cần dẫn tia sáng qua kênh dẫn ion hóa!'
Bằng cách phối hợp tia laser từ tay robot và thuật toán học sâu của Tích Tắc, họ vẽ lên bầu trời mạng lưới quang phổ. Thành phố rùng mình hút trọn chùm sao Bắc Đẩu, những tòa nhà bừng sáng như pháo hoa proton.