Trên một ngọn đồi nhỏ cạnh thị trấn Ánh Dương, ba người bạn Lan, Minh và Hùng đang mải mê ngắm nhìn bầu trời đêm lấp lánh. Bỗng, một vệt sáng xanh lóe lên rồi đáp xuống bụi cây gần đó. Cả nhóm chạy tới và phát hiện một rô-bốt nhỏ xíu hình tam giác, trên ngực có biểu tượng tia chớp.
"Xin chào! Tớ là Bolt-3000, rô-bốt thám hiểm vũ trụ!" - Tiếng nói từ chiếc loa nhỏ vang lên. Bolt giải thích nó bị lạc đường khi nghiên cứu các đám mây tích điện. Hùng liền hỏi: "Sao sét lại có hình zíc zắc thế nhỉ?".
Bolt chiếu hologram giải thích: "Không khí cản điện tích, buộc chúng phải 'nhảy' từ điểm này sang điểm khác, tạo hình zigzag. Giống như khi các bạn chạy vòng qua các gốc câu ấy!". Cả nhóm ồ lên thích thú.
Sáng hôm sau, Bolt dẫn các bạn đến đỉnh núi Lấp Lánh. Nó biến thành kính thiên văn, phóng to hình ảnh Sao Mộc với cơn bão Vết Đỏ Lớn. "Cơn bão này đã tồn tại hơn 400 năm Trái Đất!" - Bolt nói. Lan ngạc nhiên: "Sao nó không biến mất?". "Vì không có đất liền để cản gió như trên Trái Đất!".
Khi trời đổ mưa, Bolt lại dạy mọi người cách dùng lá cây tạo máy đo độ ẩm. Nó giải thích hiện tượng cầu vồng: "Ánh sáng mặt trời bị 'bẻ cong' qua giọt nước, tách thành bảy sắc màu, giống như khi các bạn chơi lăng kính!".
Đêm đó, Bolt sửa xong phi thuyền. Trước khi về, nó tặng các bạn hạt giống "cây năng lượng mặt trời" có thể phát sáng ban đêm. Minh reo lên: "Tớ sẽ trồng nó để thị trấn mình không cần đèn đường nữa!".
Từ đó, mỗi khi ngước nhìn sao trời, ba người bạn lại mỉm cười nhớ đến người bạn rô-bốt bé nhỏ đã mở ra trước mắt họ cả vũ trụ diệu kỳ.