Mỗi khi màn đêm buông xuống, ánh trăng vàng dịu dàng lại khẽ lướt qua khung cửa sổ phòng bé Mai. Đêm nay, cô bé chợt nhận thấy vệt sáng bạc lấp lánh trên tường hình thành con đường nhỏ uốn lượn như đang mời gọi.
Bé nín thở cởi chăn, đôi chân trần xinh xắn đặt nhẹ xuống sàn nhà mát lạnh. Theo bản năng, Mai đi theo dải ánh sáng bí ẩn dẫn lối ra vườn, nơi đàn đom đóm lập lòe như những ngọn đèn lồng tí hon đang chờ sẵn.
Bất ngờ thay! Cánh rừng phía sau nhà bỗng biến đổi kỳ diệu dưới ánh trăng. Những thân cây sồi vươn cành tỏa ánh xanh ngọc bích, nấm phát sáng nhảy múa theo điệu nhạc gió, và chú thỏ trắng bỗng cất tiếng nói: 'Chào mừng đến Lễ hội Trăng Rằm, bạn nhỏ!'
Suốt đêm đó, Mai cùng các loài vật chơi trốn tìm với những đám mây bông, học cách tạo cầu vồng đêm từ sương mai, và nghe cụ Cú Mèo kể chuyện về các vì sao. Khi trăng sắp tàn, nàng Tiên Trăng dịu dàng đưa Mai về phòng trên chiếc thảm mây ấm áp, khẽ thì thầm: 'Phép màu vẫn luôn ở quanh ta, chỉ cần con giữ trái tim rộng mở...'
Sáng hôm sau tỉnh dậy, Mai mỉm cười với chiếc lá vàng óng ánh đặt gối đầu giường. Có phải tất cả chỉ là giấc mơ? Nhưng từ đêm ấy, mỗi lần ngửi thấy hương hoa nhài thoảng qua cửa sổ, tim cô bé lại rung lên niềm vui hồn nhiên của những cuộc phiêu lưu chỉ bắt đầu khi... nhắm mắt lại.