Lan Và Lời Nguyền Rừng Gầm

Câu chuyện cảm động về cô bé khuyết tật Lan dùng lòng dũng cảm và khả năng đặc biệt giải cứu rừng thiêng. Truyện khuyến khích trẻ tin vào bản thân, vượt qua nghịch cảnh với thông điệp ý nghĩa về tình yêu thiên nhiên.

lan-va-loi-nguyen-rung-gam

Ánh Sao Kể Chuyện

T3, 11/03/2025

Ở một ngôi làng nhỏ dưới chân núi Tản Viên, mùa đông nào cũng lạnh cắt da. Cánh rừng phía Tây vốn xanh mướt quanh năm bỗng héo úa từ khi lời nguyền bí ẩn xuất hiện. Cây cối trút lá, suối cạn khô, và tiếng gầm gừ vang lên mỗi đêm khiến dân làng sợ hãi. Bé Lan, cô gái nhỏ với đôi chân tập đi bằng nạng gỗ, thường ngồi bên cửa sổ nhìn về phía rừng với đôi mắt buồn thiu. Từ nhỏ, Lan đã biết mình khác mọi người - em có thể thì thầm với chú chim sẻ làm tổ trên mái, bảo đàn kiến đổi lối đi, hay dỗ bầy dơi đang hoảng loạn.

Một sáng thức dậy, Lan thấy bà ngoại đang loay hoay gói từng củ sắn khô cuối cùng. 'Rừng chết rồi, cháu ạ. Không còn lấy củi qua đông, cả làng phải di cư thôi...' - Giọng bà nghẹn lại. Lan cắn môi, những vết chai ở tay em siết chặt chiếc nạng. 'Con sẽ vào rừng tìm cách cứu mọi người!' - Lan nói, giọng run run nhưng đầy quyết tâm.

Bỏ ngoài tai những lời can ngăn, Lan lếch thếch bước vào khu rừng âm u. Những tán cây trơ trụi vươn cành như bàn tay quái dị. Chợt, tiếng rít chói tai vang lên. Một con rắn hổ mang chúa dựng đứng trước mặt, lưỡi đen lè ra đe dọa. Lan hít sâu, cất tiếng nói mà em chưa từng thử với loài bò sát: 'Tôi không hại ngươi, chỉ muốn giúp khu rừng này thôi.' Con rắn chậm rãi hạ mình xuống, đuôi chỉ hướng có vệt máu trên đá.

Theo dấu máu, Lan tới một hố sâu hun hút. Dưới đó, tiếng gầm yếu ớt vọng lên. Một chú gấu con lông xù bết bùn đang vùng vẫy, mắt đỏ ngầu. 'Đừng lại gần!' - Nó gào lên bằng ngôn ngữ riêng. Thì ra mẹ gấu bị trúng độc từ cây mã tiền khi tìm thức ăn. Đau đớn và đói khát khiến gấu con vô tình kích hoạt lời nguyền cổ xưa của loài gấu. Lan khom người, từ từ hát bài đồng dao bà vẫn hát khi em ốm. Giọng hát trong trẻo xua tan sự giận dữ, gấu con bắt đầu khóc nức nở.

Bằng đôi tay bé nhỏ, Lan đào từng nắm đất suốt ba ngày đêm. Đàn sóc mang hạt dẻ tới cho em ăn, chim gõ kiến dẫn đường tìm rễ cây giải độc. Khi mẹ gấu tỉnh dậy, cả khu rừng rung chuyển. Những chồi non nhú lên từ thân cây khô, dòng suối trong vắt lại reo vang. Gấu mẹ ôm Lan bằng đôi chân lành lặn kỳ diệu - món quà của rừng già cho trái tim dũng cảm.

Trở về làng, Lan bước đi không còn nạng gỗ. Dưới chân em, cỏ non trải thảm xanh biếc. Từ đó, người ta thường thấy cô bé với mái tóc đen bện đầy hoa rừng, dạo bước giữa những chú hươu và tiếng chim hót...

Truyện cùng chủ đề

Có thể bạn sẽ thích