Trong căn phòng nhỏ phủ đầy bóng đêm, bé Mai nằm cuộn tròn dưới chăn ấm, đôi mắt lấp lánh ngắm những ngôi sao ngoài cửa sổ. Một luồng gió dịu khẽ mang theo hương hoa nhài thoảng qua, và kỳ lạ thay - chiếc gối bông mềm của em bỗng rung lên nhè nhẹ như đang thở.
Bỗng một vệt sáng lục lam lơ lửng hiện ra, dần tạo thành cánh cổng bằng sương sa. Tò mò, Mai bước qua và thấy mình đứng giữa khu vườn ngập tràn thứ ánh sáng bạc của trăng rằm. Những đóa hồng pha lê rung rinh cất tiếng hát gọi mời, cánh bướm đêm mang đôi cánh thủy tinh dập dờn như những chiếc đèn lồng bé xíu.
Giữa vườn, một chú thỏ bông to bằng quả dưa hấu đang vẫy tai chào đón: "Cháu đến đúng lúc quá! Hoa Tulip Vàng sắp nở rộ đấy!". Theo chân Thỏ Bông, Mai thấy một đóa hoa khổng lồ đang từ từ hé cánh, tỏa ra thứ ánh sáng ấm áp. Những hạt phấn vàng bay lên hóa thành đàn đom đóm múa điệu valse dưới trăng.
Bỗng tiếng nức nở khẽ vang lên từ bụi hoa hồng. Một chú nhím con đang co quắp vì làm rơi mất chiếc gai cuối cùng. Mai nhẹ nhàng nhặt chiếc lá thông hình trái tim đặt lên lưng nhím. Kỳ diệu thay, chiếc lá óng ánh biến thành gai mới lấp lánh như ngọc. Cả khu vườn vang lên điệu nhạc vui tươi của những chiếc lá xào xạc.
Khi mặt trăng dần lên cao, Thỏ Bông đưa Mai đến dòng suối sữa ngọt lành. Những giọt sương đêm kết thành thuyền lá tặng cô bé. Trên đường về, các loài hoa thi nhau gửi tặng Mai những nụ hôn phấn mềm mại. Cổng sương sa lại hiện ra, mang theo hương cam thoảng nhẹ như lời tạm biệt...
Sáng hôm sau, Mai tỉnh dậy với nụ cười còn đọng trên môi. Trên bệ cửa, một cánh hoa pha lê nhỏ lấp lánh - món quà kỳ diệu từ thế giới chỉ những trái tim biết lắng nghe thì thầm của đêm trăng.