Bên rìa khu rừng Ngàn Sao, có một chú thỏ trắng tên Bông luôn thích khám phá điều mới lạ. Một đêm nọ, khi trăng non vừa ló dạng, Bông trằn trọc không sao ngủ được. Cậu lén đứng dậy nhìn qua cửa sổ và phát hiện những giọt sương lấp lánh đang nhảy múa trên ngọn cỏ.
Bỗng một luồng ánh sáng tím óng ánh xuất hiện, từ đó bước ra một nàng tiên nhỏ xíu với đôi cánh như vầng trăng khuyết. "Chào Bông! Ta là Ánh Sao, hôm nay ta sẽ dẫn em đi xem bí mật của màn đêm!" - nàng tiên nói bằng giọng leng keng như chuông gió.
Hai bạn nhỏ nắm tay nhau bay qua con suối đêm, nơi những chú cá thủy tinh đang thổi bong bóng hình trái tim. Họ dừng chân ở cây cầu vồng bắc ngang bầu trời, mỗi bước chân chạm vào khiến cầu phát ra âm thanh ngân nga như tiếng đàn harp. "Đây là nơi những giấc mơ được tạo ra!" - Ánh Sao thì thầm, chỉ tay về phía đàn bướm đêm mang trên lưng những hạt pha lê lấp lánh.
Bỗng nhiên, một chùm sáng vàng ấm áp ùa vào ôm lấy Bông. Đó là Vầng Trăng Mẹ dịu dàng đang mỉm cười: "Con hãy nhắm mắt lại nào, ta sẽ gửi cho con món quà đặc biệt...". Bông cảm thấy lông tai mình nhẹ bẫng như đám mây, xung quanh tràn ngập mùi hoa nhài thoang thoảng. Khi mở mắt ra, cậu đã nằm trong chiếc giường ấm áp, tiếng gió thì thào ru ngủ qua khe cửa.
Sáng hôm sau, trên bàn học của Bông xuất hiện một chiếc lá vàng khô lấp lánh sương mai - kỷ vật từ cuộc phiêu lưu đêm qua. Từ đó về sau, mỗi khi đêm xuống, Bông lại ngoan ngoãn lên giường sớm, bởi cậu biết rằng: Giấc ngủ không phải là kết thúc, mà là cánh cổng dẫn đến những hành tinh diệu kỳ!