Mai khoác chiếc balo in hình hệ Mặt Trời lên vai, đôi mắt sáng long lanh nhìn lên bầu trời đêm đầy sao. 'Robo ơi, sao các vì tinh tú lại nhấp nháy như đèn LED thế nhỉ?' Cô bé hỏi người bạn robot đang phát ra ánh sáng xanh dịu.
Robo xoay tròn ăng-ten, giọng nói vui nhộn: 'Mỗi ngôi sao là một mặt trời khổng lồ, Mai ạ! Chúng ta đang sống trong dải Ngân Hà - một thành phố sao rộng lớn với 100 tỷ hành tinh!' Cánh tay máy nhỏ xíu của Robo chiếu hologram thiên hà xoáy tròn.
Bỗng cơn gió mạnh thổi qua, những đám mây vần vũ kéo đến. Mai hét lên: 'Trời sắp mưa rồi!'. Robo lập tức mở ô che cho bạn: 'Mây được tạo bởi hàng tỷ giọt nước tí hon, khi chúng kết hợp lại...' - 'Sẽ thành mưa!' - Mai cười giòn tan, giơ tay hứng những hạt nước mát lạnh.
Chiếc cầu vồng bảy sắc hiện ra sau mưa khiến cả hai tròn xoe mắt. Robo giải thích: 'Ánh sáng trắng gặp mưa bị khúc xạ thành quang phổ! Giống như khi em dùng lăng kính mà!' Mai gật gù mở ba lô, lấy ra chiếc lăng kính tự chế khiến ánh nắng chiếu qua tạo thành cầu vồng thu nhỏ trên tường.
Khi màn đêm buông xuống, Robo dạy Mai cách định hướng bằng chòm sao Bắc Đẩu: 'Những ngôi sao là la bàn tự nhiên! Người xưa đã dựa vào chúng để tìm đường trên biển cả.' Cả hai cùng vẽ lại quỹ đạo Trái Đất quanh Mặt Trời bằng đèn laser, những vòng tròn ánh sáng lấp lánh trên nền cỏ đêm.
Trong căn phòng thí nghiệm nhỏ cuối làng, Robo chỉ cho Mai cách lập trình đơn giản: 'Em thấy không? Chỉ cần code đúng trình tự như xếp hình, robot sẽ hiểu và thực hiện nhiệm vụ!' Những con robot thu nhỏ nhảy múa theo lệnh của Mai, tạo thành vũ điệu công nghệ vui nhộn.
Trên đường về nhà, Mai thì thầm: 'Cả vũ trụ giống như chiếc đồng hồ cơ khổng lồ phải không Robo?' Người bạn robot mỉm cười bằng đèn LED vàng ấm: 'Đúng rồi! Khoa học chính là chìa khóa để hiểu những bánh răng của thế giới!'